Thầy hiệu phó dù nổi danh là nghiêm khắc nhưng lại thương học sinh vô điều kiện, cuối cùng chấp nhận "giảm án" cho lỗi vi phạm. Bảy học sinh ấy bị trừ vào điểm thành tích, phải lao động vệ sinh cho tới cuối kì một, tuy nhiên không bị trừ sâu vào hạnh kiểm, vẫn còn giữ học bạ sáng sủa.
Minh Hoàng hiện tại còn sợ ánh mắt của chị hơn cả khi đối diện với hình phạt, anh sợ chị thất vọng bản thân, sợ chị cảm thấy chăm anh bao lâu nay là vô ích.
"Chị có giận không?"
"Có gì nói đó" là Minh Hoàng, anh vào đề ngay.
Gia Hân trút bỏ căng thẳng, nhẹ nhàng đặt hộp cứu thương mượn từ phòng y tế xuống bệ đá.
"Chị giận mày vì cái gì đây? Đánh lại thì tất nhiên là sai, nhưng không đánh thì chẳng lẽ chị lại không xót. Tóm lại là lần sau nhớ cẩn thận, có mâu thuẫn phải dứt ngay, đừng tích tụ lâu như vừa rồi."
Minh Hoàng ậm ừ, vẫn còn cựa quậy không chịu ở yên khi bị chị gái dán băng cứu thương lên mặt.
"Ái chà, biết đau là tốt rồi." "Em không đau!" "Nói dối."
Trong khi Hoàng và Hân đang trò chuyện, ở cách đó không xa, một chàng trai lặng lẽ ngồi yên trên bệ bên tông. Bàn tay còn giữ chặt chiếc điện thoại không chịu buông dù cuộc trò chuyện thứ hai với mẹ đã kết thúc được một quãng.
Cậu chỉ là không muốn người ta thấy cậu quá cô độc, có lẽ cầm chiếc điện thoại bên tai, vờ như đang trong cuộc gọi điện sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-nang/3461941/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.