Trong phòng ngủ ấm áp, tấm rèm màu đen vẫn kéo kín, âm thầm che lấp ánh sáng tự nhiên từ bên ngoài. Hắc Phàm nằm sấp trên giường phơi bày bờ lưng trần, tấm chăn hờ hững trên eo tựa như chỉ để che đi thân dưới gợi cảm.
Mãi cho đến khi nhận được điện thoại từ Trần Phi, Hắc Phàm mới thoát khỏi giấc mộng sau đêm dài buông thả bản thân.
Ngay khi Hắc Phàm vừa bắt máy, anh còn chưa lên tiếng thì Trần Phi bên kia đã nhiệt tình mở lời: “Kết quả giám định số thuốc trước đây cậu nhờ tôi làm vẫn còn giữ, tôi nhờ người sửa lại ngày tháng rồi lát nữa mang qua.”
Hắc Phàm vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, anh nằm tại chỗ xoa đầu tóc, chỉ “ừm” một tiếng trong cổ họng.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, phải qua vài phút Hắc Phàm mới chuyển người ngồi dậy. Chỗ trống bên cạnh anh sớm đã không còn hơi ấm, căn phòng ngủ ngổn ngang quần áo của đêm qua giờ đây cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Lúc bước xuống giường, va vào mắt Hắc Phàm là đồng hồ điện tử đang hiển thị 11:12. Quả nhiên, thi thoảng được sống thật với bản thân sẽ sung sướng đến mức mặc kệ ngày mai.
Khi Hắc Phàm xuống dưới lầu, trên bàn ăn đã bày đủ món cho bữa trưa, còn được dùng lồng bàn che chắn cẩn thận. Có điều, từ đầu nhà đến cuối nhà cũng không thấy bóng dáng Quách Mẫn Nghi đâu.
Hắc Phàm quay lại trên lầu, đi thẳng đến cuối hành lang mở phòng giặt ủi, đúng như anh đoán Quách Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906474/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.