Bất ngờ bị kéo đi, Quách Mẫn Nghi theo phản xạ vùng tay phản kháng. Tuy nhiên khi ngoái đầu nhìn lại, phát hiện người đang nắm tay mình là mẹ ruột, cô thoáng giật mình vội nhìn khắp nơi như sợ bị bắt gặp, nhanh chóng đổi ngược lại kéo bà đến nơi khuất người.
Kể từ ngày bị bán đi, số lần Quách Mẫn Nghi gặp mẹ chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa mỗi lần gặp đều phải lén lút như làm chuyện phạm pháp.
Đơn giản vì Hắc Phàm không nói đùa, việc anh cấm không cho cô gặp lại gia đình đã từng để lại hậu quả không hề nhẹ nhàng khi cô làm trái.
Lần gặp gần nhất của Quách Mẫn Nghi và mẹ cũng đã hơn hai năm, tương đương trước ngày Hắc Phàm về nước cai nghiện.
Lần này gặp lại, dáng vẻ của bà Quách đã đỡ gầy guộc hơn trước, sắc mặt cũng bớt khắc khổ hơn xưa.
Đến khi tận mắt thấy, tận tay sờ vào được Quách Mẫn Nghi, bà Quách vui mừng đến rưng rưng nước mắt: “Dạo này con thế nào, sao mặt mũi nhìn có vẻ không khỏe vậy?”
“Con không sao, do trong nhà xảy ra chút chuyện nên con lo lắng thôi.” Quách Mẫn Nghi điềm đạm đáp, sau đó hỏi sang chuyện khác: “Còn mẹ, dạo này nhà cửa có ổn không?”
Nhắc đến bà Quách không khỏi thở dài, nét mặt cũng hiện lên đầy sự rầu lo: “Chị con vừa sinh em bé, anh con cũng sắp lấy vợ rồi, chỉ có lão ác nhân kia vẫn suốt ngày cờ bạc rượu chè.”
Vốn không còn xa lạ với con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906472/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.