Chúng ta muốn hắn viết chữ, hơn nữa không phân trần gì đã mài cả mực xong xuôi, rất có vẻ cưỡng ép. Đầu tiên Vương Hiến Chi còn cau mày không vui, sau đó lại thấy thực sự không chối nổi nên mới cố gật đầu, bắt đầu xắn tay áo.
Ta biết hắn không phải không thích viết mà là không thích viết cho cửa hàng nho nhỏ như vậy, còn là bị người “ép” phải viết chữ.
Được rồi, cuối cùng đại thiếu gia cũng đã chịu xắn tay áo, ta định đi lấy bút thì Tố Tố đã giành lấy:
- Muội muội, để ta làm cho, đừng làm bẩn tay ngươi. Ngươi vừa khỏi ốm, đừng đứng lâu ở đây, mau đi nằm đi thôi. Lát nữa chúng ta đến cửa hàng ngươi cũng đừng đi, cứ ở nhà mà nghỉ ngơi cho khỏe. Có ta và Hồ chưởng quầy đi cùng Thất thiếu gia là được.
Xem kiểu xưng hô này, nhảy vọt ba bước liền, từ nhị chưởng quầy đến Đào Diệp muội muội rồi lại thành muội muội. Chẳng qua mới chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã từ khách sáo thành thân mật quá độ. Đáng thương cho Hồ nhị ca, rõ ràng là “đại chưởng quầy” đầy uy nghiêm, giờ lại thành “Hồ chưởng quầy” thật khách khí, xa lạ.
Tuy rằng là vậy, ta vẫn cố cười nói:
- Tố Tố tỷ tỷ thật chu đáo, vậy làm phiền Tố Tố tỷ tỷ rồi.
Haiz, vì sao lúc nào cũng phải tranh đấu kịch liệt? Chẳng qua mới gặp Vương Hiến Chi lần đầu mà Tố Tố đã giành với ta như vậy. Có thể tưởng tượng, nếu thực sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130161/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.