Mấy người bọn họ đi thăm Vương Hiến Chi, ta chỉ có thể rầu rĩ lên thuyền về nhà.
Mới vừa đến bến đò, chỉ thấy chủ thuyền điên cuồng chào đón:
- Đào Diệp cô nương, đã chuyển lời cho cô nương rồi.
Ta cảm ơn ông ấy, sau đó chuẩn bị lên thuyền. Đúng lúc này, đầu thuyền xuất hiện một đôi tay và một khuôn mặt mỉm cười.
Đó là một nữ nhân xa lạ nhưng lại hòa ái, dịu dàng lạ thường khiến người ta có cảm giác yêu mến từ tận đáy lòng.
Ta rất tự nhiên đưa tay cho nàng, sau đó được nàng đỡ lên thuyền.
Cùng nhau ngồi trong khoang thuyền, chúng ta bắt đầu trò chuyện. Khi ta hỏi nàng họ gì, nàng lại đáp:
- Mọi người đều gọi là là Thanh Khê tiểu cô, ngươi gọi ta là tiểu cô cô là được.
Ta thoáng ngây người rồi mới gọi:
- Tiểu cô cô.
Đúng là một người thú vị. Nữ nhân thú vị, hào phóng như vậy cũng không có nhiều. Nên biết rằng, Thanh Khê tiểu cô không phải là người phàm, đó là thần tiên. Bên suối Thanh Khê còn có miếu Thanh Khê tiểu cô, nghe nói ở đó hương khói luôn nghi ngút.
Nếu nàng đã tự xưng là thần tiên thì ta cũng giả vờ tin. Ta hỏi nàng:
- Tiểu cô cô muốn đi đâu? Đi thăm người thân sao?
Bên kia thành Thạch Đầu hình như không có miếu thần tiên gì cả mà.
- Để hộ tống ngươi lên, xuống thuyền.
Câu trả lời của nàng luôn ngoài dự đoán như vậy.
- Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130145/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.