Còn chưa đến trường học, từ xa đã thấy bọn Tạ Huyền đang bàn luận sôi nổi. Xem ra hôm nay ta thực sự đã đến quá muộn, chỉ mong vị tiên sinh “kinh đường mộc” kia còn chưa tới, nếu không thì thảm rồi. Đến Vương Hiến Chi cũng đã cố ý cảnh cáo ta trước, chắc chắn là nhân vật khó nhây.
Đi đến cạnh cửa, đề phòng thò đầu vào nhìn, may mà chỉ có vài người bọn họ.
Vội dọn dẹp lại, nghiền mực, pha trà cho các thiếu gia.
Pha trà cho Tạ Huyền xong, đang định rót cho hắn thì đã thấy hắn buông binh thư trong tay, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, xúc động thở dài nói:
- Đại trượng phu đương nhiên phải xếp bút nghiên theo việc binh đao, bảo vệ quốc gia, vậy mà phải ẩn mình trong một trường học nho nhỏ, cả ngày bàn lý thuyết suông, thật lãng phí thời gian!
Vương Hiến Chi vừa xem bảng chữ mẫu vừa cố tình nghẹn lời giọng nói sắc lẻm:
- Ấu Độ, ngươi tuổi còn trẻ, nên đọc sách, luyện chữ trước, trụ cột tốt thì sau này mới có thể góp sức cho nước nhà.
Tạ Huyền lườm trắng mắt:
- Bổn thiếu gia đã tròn 15 tuổi, Cam La bằng tuổi ta đã làm Thừa tướng được ba năm rồi.
Vương Hiến Chi đáp lại một câu:
- Đừng hâm mộ Cam La, đúng là 12 tuổi hắn làm Thừa tướng nhưng 19 tuổi đã chết rồi.
Tạ Huyền giận đến ngây người, còn chưa tìm ra lời đáp trả thì Si Siêu đã lại lên tiếng:
- Quá hiếu chiến không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130125/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.