Trong một gian phòng tráng lệ tại lầu hai của hiệu cầm đồ, ta gặp vị phu nhân nổi tiếng này. Bà tuy đã quá 50 nhưng vẫn rất xinh đẹp, tao nhã. Bà rất hòa nhã hỏi ta:
- Rốt cuộc là làm mất gì mà khiến ngươi khóc đau lòng như vậy?
Ta chỉnh đốn trang phục rồi hành lễ:
- Đa tạ phu nhân hỏi thăm, tiểu nữ làm mất chiếc nghiên mực mà sinh tiền phụ thân thích nhất. Chiếc nghiên mực này là nghiên mực trái đào, dùng hàn ngọc ngàn năm dưới đầm nước lạnh trên núi Linh Bích mà làm thành, mùa đông khi nước đóng thành băng thì mực trong nghiên mực này cũng không bị đóng băng
Nhớ đến chiếc nghiên mực mà phụ thân vô cùng yêu thích, hình bóng phụ thân ngồi vuốt ve chiếc nghiên mực lại hiện lên trong đầu. Lòng ta vô cùng đau đớn: ta là đứa con gái bất hiếu, đến thứ đồ phụ thân dùng cả tính mạng để bảo vệ mà cũng làm mất.
Vệ phu nhân hỏi:
- Sinh tiền? Phụ thân ngươi đã qua đời?
Ta trả lời:
- Đúng vậy, là vì cái nghiên mực này mà chết. Lúc ấy có một gã cường hào ra giá cao muốn mua lại chiếc nghiên mực này nhưng phụ thân tiểu nữ không bán. Tên cường hào kia cấu kết với quan phủ, vu vạ cho nhà tiểu nữ thông đồng với giặc khiến quan phủ đến tra xét nhà. Nghiên mực không sao nhưng phụ thân thì giận đến độ ngã bệnh rồi cứ thế mà đi…
Vệ phu nhân thở dài nói:
- Vì một chiếc nghiên mực mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130095/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.