Bà Thanh Nhàn sau khi vượt qua sự tấn công của đám phóng viên thì cũng thân tàn ma dại, cả người toàn trứng là trứng. Bà ta đặt một khách sạn để tắm rửa, nghỉ ngơi, cũng không quên báo cho tên kia biết tình hình vừa rồi.
“Chúng ta phải ra nước ngoài. Nếu còn ở đây chắc chắn cảnh sát sẽ tìm đến chúng ta nhanh thôi.”
“Được chuẩn bị đi, chúng ta gặp nhau ở sân bay.”
“Được.”
Bà ta nhanh chóng tắm rửa thay quần áo rồi rời khỏi khách sạn. Bà ta chọn cho mình một bộ đồ đen, dùng mũ và kính râm để mọi người không nhận ra. Nhưng khi cả hai bọn chúng vừa đặt chân vào sân bay đã bị cảnh sát tóm gọn.
“Hai người đã bị bắt về tội giết người chiếm đoạt tài sản. Mời theo chúng tôi về cơ quan điều tra.”
“Tôi không có. Các người mau thả tôi ra.”
“Làm gì vậy? Các anh nhầm người rồi.”
Mặc cho bà ta vùng vẫy phản kháng, các cảnh sát nhanh chóng áp giải bọn họ về cơ quan để phối hợp điều tra.
[...]
Nghiêm Trình vừa tắm ra thì có điện thoại của trợ lý Trần gọi đến.
“Alo?”
“Sếp, bà ta đã bị bắt.”
“Làm tốt lắm. Tháng này tăng lương cho cậu.”
“Cảm ơn chủ tịch.”
Hàn Uyển Đình chuẩn bị cơm tối xong, cô chuẩn bị lấy đồ thì Nghiêm Trình lên tiếng.
“Bà ta bị bắt rồi.”
“Vâng. Sao anh biết.”
“Anh giúp đệ đơn kiện bà ta. Bà ta đang trên đường trốn sang nước ngoài thì bị công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tong-em-yeu-anh/2786629/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.