Cả ba người cùng nhau ăn bánh, uống trà cùng trò chuyện trông rất vui vẻ. Hàn Uyển Đình dù chỉ mới gặp mẹ anh được vài lần nhưng lần nào gặp, bà cũng đem lại cho cô một cảm giác rất đặc biệt. Bà luôn nhẹ nhàng, ân cần đặc biệt là rất yêu thương cô. Hàn Uyển Đình rất trân trọng điều đó.
Dùng bánh xong, Hàn Uyển Đình phụ Nghiêm phu nhân dọn dẹp. Cô phụ trách rửa đĩa còn Nghiêm Trình phụ trách úp đĩa cho cô.
“Hay là hôm nay hai đứa ở lại đây nhé?” Nghiêm phu nhân biết Nghiêm Trình sẽ không ở lại nên bà nhìn về phía Uyển Đình, nhẹ nhàng hỏi ý kiến của cô.
“Mẹ tính tranh bạn gái với con?” Nghiêm Trình lên tiếng hỏi lại bà.
“Làm sao? Con ý kiến?”
“Đương nhiên rồi ạ. Con chỉ cho mẹ ‘mượn’ bạn gái con bấy nhiêu thôi, bây giờ tụi con phải về.”
Hàn Uyển Đình đứng một bên nghe anh nói chỉ biết cười trừ, trong lòng đã thầm mắng anh ăn nói lung tung.
“Mẹ không hỏi ý kiến của con, mẹ hỏi Uyển Đình.”
“Con không đồng ý.” Nghiêm Trình dứt khoát lên tiếng.
Nghiêm phu nhân cũng đành bất lực trước sự quả quyết của anh: “Được rồi, hai đứa về cẩn thận.”
“Dạ.”
“Thưa bác con về.”
“Ừ, hai đứa về, khi nào rảnh lại về đây chơi nhé.” Nghiêm phu nhân vừa nói vừa dúi túi bánh vào tay Hàn Uyển Đình.
“Dạ vâng ạ.”
Nghiêm Trình lái xe đưa cô về, trên đường về cô lại tíu ta tíu tít nói hết chuyện này đến chuyện kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tong-em-yeu-anh/2786621/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.