Sau khi cúp máy, Vạn Sơ Không còn chưa đi tắm. Điện thoại di động của anh hiển thị vài cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là gọi khi anh đang nói chuyện với Kỳ Tích. 
Màn hình vừa tối đi lại sáng lên, Vạn Sơ Không nhìn cái tên đang nhấp nháy trên đó, xoa ngón tay lên mép chiếc điện thoại. 
Hiếm có chiếc điện thoại nào không bị vỡ trên tay anh lâu như vậy. Đây là một dấu hiệu tốt. 
Sau đó Vạn Sơ Không bắt máy, đầu dây bên kia không hỏi sao vừa rồi anh không nghe máy. 
"Ngày mai con tới sớm một chút, cậu của con đã qua đây rồi." 
Vạn Sơ Không trả lời: "Con biết rồi mẹ." 
Sáng hôm sau. 
Trên đỉnh cột leo núi là một con mèo ragdoll xinh đẹp, một bạn nhỏ đang giơ tay gọi tên nó. Chú mèo ragdoll lập tức nhảy xuống. Ngược lại một chú mèo con đang núp dưới gầm tủ thì nhát gan hơn nhiều. 
Kiều Khải Nhuệ cúi đầu nói vào cái gầm tủ: "Thất Thất." 
Một cô gái mười sáu, mười bảy tuổi bước vào cửa, trên tay cầm một túi khoai tây chiên vừa ăn vừa le lưỡi: "Kiều Khải Nhuệ, sao em lại thích ăn những thứ không ngon như này?" 
Bạn nhỏ nhìn thấy mèo con vừa lộ móng vuốt ra đã nhanh chóng chui lại vào gầm tủ, ngẩng đầu nói: "Đó là hôm qua đi siêu thị, anh trai em mua đó." 
Cô gái thản nhiên đặt túi khoai tây chiên lên bàn cà phê, cắn một miếng táo tức giận nói: "Tất cả khoai tay chiên đều là vị mù tạt hẳn là cố ý!" 
Kiều Khải Nhuệ nói: "Anh trai em thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-cam-bia-dat-tin-don/1111650/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.