Nếu anh nói có, vậy khẳng định là có khả năng có đại luật sư rồi. Bấtchợt Tống Mộ Thanh cảm thấy cả người khó chịu, cảm thấy người đàn ôngnày đúng là đáng đánh đòn, ôm cổ anh cười lấy lòng.
"Nếu anh đã biết, vậy thì giới thiệu cho em quen một chút đi."
Em còn muốn biết người đàn ông khác? Lận Khiêm dò xét nhìn cô một cái. Tống Mộ Thanh vội vàng le lưỡi, lại nói sai rồi.
"Anh trừng em làm gì, anh cho rằng em muốn làm gì? Ý của em là công tycó chút chuyện, muốn trưng cầu ý kiến của một luật sư có năng lực lạitin được. Em đây không phải là là suy nghĩ rằng Triệu Nghị ở trên thương thường buôn bán tìm tòi nhiều năm như vậy, chuyện mờ ám khẳng định anhta làm không ít, anh ta có kinh nghiệm, phương diện này khẳng định luậtsư cũng biết không ít. Cho nên vốn em muốn hỏi anh ta một chút. Nhưnganh đã có người quen, vậy không tốt hơn sao?"
Lận Khiêm ngồi trên chiếc ghế sô pha đơn ở trong phòng để quần áo, đangcầm áo khoác khoác ngoài cho người đang ngồi trên đùi anh. Vừa nghe thấy mấy chữ "chuyện mờ ám", vốn chiếc áo đã được đặt trên vai cô, lúc nàylại đặt xuống. Nhíu lông mày đánh giá cô.
"Em thành thật nói cho anh biết, muốn tìm luật sư làm gì?" Ánh mắt của anh bỗng chốc trở nên nghiêm nghị.
Từ khi còn nhỏ cha Lận Khiêm đã bận rộn, hai cha con gặp mặt một lầncũng khó khăn. Anh được người mẹ hiện tại, cũng chính là bảo mẫu từ khicòn bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-ben-trai-quay/2988438/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.