Con bướm vừa được thả ra liền theo làn khói hóa thành một cái mờ mờ nữ tử thân hình, phải đúng hơn là một hồn ma.
Chu An nhếch miệng địa đánh giá trước mắt ma nữ, nàng mặc áo lụa màu trắng, thân hình hơi gầy, khuôn mặt tuổi hai mươi khá tiều tụy, có chút tư sắc.
Cũng không phải là có chút tư sắc, nếu xét bình thường phàm nhân nữ tữ, ma nữ nên được tính rất đẹp đẽ đi, nhưng mà Chu An sống ngàn năm, chứng kiến biết bao kinh diễm nữ tử, bao nhiêu thiên kiêu chi nữ. Thậm chí cái gì tông giáo thánh nữ, cái gì môn chủ con gái, hắn còn bắt rồi thu làm đỉnh lô thải bổ, không đến hai mươi cũng có mười mấy người. Vì vậy, ánh mắt Chu An hiện tại đã cao hơn nhiều.
Dù đoán trước ma nữ thân phận, hắn vẫn bâng quơ hỏi:
- Ngươi là ai?
- Thiếp thân Vương Kiều bái kiến ân công. Ma nữ vội nói, giọng nói nhè nhẹ như rót mật vào tai.
- Ân công? Chu An cau mày, này ma nữ định bán thuốc gì, Ngọc Giao nha đầu chỉ giúp nàng sửa sang chút mộ địa, liền bám theo cảm ơn, hai chữ ân công không thể tùy tiện gọi loạn. Từ ngày bắt đầu tìm hiểu nhân quả chi đạo, hắn hơi mẫn cảm, vô duyên vô cớ dính vào phàm nhân ân huệ, rất phiền phức.
Biết hắn nghi hoặc, ma nữ vội vàng giải thích:
- Thiếp thân vốn là khuê nữ của Vương gia quan ngoại ở Hóa thành, nhưng sau bị người hãm hại, cả nhà chết thảm, thiếp thân thì bị Dương nhị công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/73838/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.