“A lại giận dỗi” Chu An vuốt trán, hắn cái này ngàn năm lão bất tử, thật là rảnh rỗi mà, suốt ngày đau khổ đi ản ủi một cô gái nhỏ. Tiểu công chúa nữ nhi tính tình dễ phát mà cũng dễ tan, Chu An vừa đề cập chuyện, để Hổ Tiếu Đường người thăm dò được đồ vật trong sơn động, mình và nàng thì làm chim sẻ ở phía sau cướp bóc. Nàng ta liền hai mắt tỏa sáng, cười tươi như hoa lôi bằng được hắn đi ngay.
Nhưng mà trước khi hành động, nên ăn sáng trước đã. Hắn Khai Trần tu vi đúng là dăm bữa nửa tháng không ăn uống đều được, nhưng sống nơi chốn phàm nhân quen thuộc, nên tạo thành thói quen, ngoại trừ lúc bế quan ra, hắn vẫn thích ăn uống đôi chút.
Tô Nhị vì việc Tô lão đầu bỏ đi mà buồn bã hồi lâu, nhưng mà khách nhân đến phải gạt nước mắt mà làm việc. Hắn từ nay chính là Hồng Trần quán ông chủ, nỗi niềm thất lạc rồi sẽ nhanh tan biến.
“Cho bọn ta ít điểm tâm, ấm trà nóng”
“Có ngay Chu công tử” Tô nhị hoạt bát dạ vâng vội vàng vào quầy, mà Chu An thì ngồi nhìn chằm chằm đánh giá tiểu hồ ly. Bạch hồ thấy hắn tham lam nhìn mình, thế mà chả hề sợ hãi, dương đôi mắt to trừng lại hắn.
“A con này láo” Chu An có chút trố mắt, xem ra con hồ ly này gặp nó chủ nhân không sợ mình, gặp hắn chưa dám làm gì nó, trở nên hạnh họe lên nước đây mà.
Chu An khuôn mặt sắc ngọt, nhe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/2939565/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.