Hai người trò chuyện thêm chút nữa, ngoài trời đã canh bốn.
“Sau này nhớ rõ thường xuyên luyện thể, tăng cường sử dụng một số đồ vật tăng cường khí huyết. Đặc biệt mỗi năm ngày mười lăm tháng tám, phải tập trung luyện hóa những vật đó, cũng nhờ người bên cạnh hộ pháp, nhớ chưa?”
“Ân người ta nhớ rồi”
“À suýt nữa quên” Chu An gõ đầu.
“Làm sao, huynh còn muốn căn dặn gì nữa?” Hồ Phi Linh lười biếng ngáp ngắn ngáp dài, tựa vào trong lồng ngực hắn hỏi.
Chu An cười khổ bảo: “Mãi cùng nàng nói chuyện nãy giờ nên quên mất, có một vị lão giả đang trông chừng bên ngoài”
“A” Hồ Phi Linh thốt lên, hai má đỏ hây hây hoảng loạn: “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, nếu Uông gia gia đứng ở bên ngoài phải chăng thấy hết rồi..ô ô, thật mất mặt quá đi”
Chu An lắc đầu, khẽ cong tay búng nàng trán nhỏ cười bảo: “Nha đầu loạn cái gì, xung quanh phòng này ta đã bố trí trận pháp, nhà nàng vị Uông lão kia không thấy gì được, ông ta biết nàng đang giác tỉnh thể chất nên cố ý ở ngoài hộ pháp thôi”
“Hè” Hồ Phi Linh thè lưỡi thở hơi phì phò: “Thế mà dọa người ta…nhưng mà gia gia đã ở bên ngoài, muội còn mặt mũi nào đi ra đây”
“Ừ đúng nha”
“Huynh đáng ghét”
“Ha ha, nha đầu cứ nằm yên ở đây giả bộ ngủ, lão giả kia cứ để ta tiếp đón đi”
Chu An cười ha hả, lắc mình bật dậy bước ra ngoài. Vừa mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/2939535/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.