Thời gian từng phút trôi qua, ngắn ngủi hơn canh giờ, đối với bên trong Hồ Phi Linh, Chu An, bên ngoài ngóng trông Uông lão giả lại dường như một đời một đời luân chuyển vậy.
Gian phòng nhỏ hương khí nồng nặc, khí tức ngưng trọng, ánh sáng từ chiếc đèn dầu tranh sáng tranh tối.
Hồ Phi Linh đổ mồ hôi tràn trề, cao ngất bộ ngực phập phồng, xinh đẹp hai điểm đỏ anh đào đã cứng ngắc tự bao giờ. Cơ thể một mặt suy yếu, nóng nảy vì khí huyết thiêu đốt, một mặt bởi vì Chu An liên hồi xoa xoa tạo thành.
Thiếu nữ khí tức vậy mà đạt Thông Mạch cảnh Cửu trọng đỉnh cao, tùy thời tiến nhập Thập trọng. Thật sự là đoạt thiên địa tạo hóa, ai sẽ nghĩ bình thường tu sĩ từ Thông Mạch lục trọng đến Thập trọng cần mấy năm thậm chí mấy chục năm mới được, vậy mà nàng chỉ cần hơn một canh giờ.
Thiếu nữ đôi mắt mở to, khuôn mặt đỏ ửng, hơi thở gấp gáp, vẫn nhìn chằm chằm trước mặt kiên nghị khuôn mặt. Nàng bây giờ cảm xúc ngổn ngang, không biết làm sao mở miệng, cũng không biết làm sao cùng người này tính toán. Bởi vì nàng tê dại, xấu hổ..cảm kích, ủy khuất, đau lòng…bao nhiêu cảm xúc chị dồn vào ánh mắt. Kẻ trước mặt vậy mà liên tục dùng máu mình cho nàng uống, sao hắn lại làm như vậy, nàng và hắn rõ ràng vừa gặp lần đầu, thậm chí ban nãy hắn còn buông lời độc ác đe dọa nàng, vì sao lại như vậy, nàng chẳng biết nữa.
“Ngươi..ngươi…….. vì sao phải làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/2939533/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.