Bóng trắng "vèo" một tiếng, bay lên lầu các của An Thuận sạn.
Bạch y nhân vừa vọt lên, công thế của năm người liền không đánh ra được.
Bởi lúc này mà công kích cỗ kiệu, rất dễ để địch nhân từ trên cao thừa cơ đánh xuống.
Năm người đều là hảo thủ võ lâm ứng biến thần tốc, đương nhiên biến lúc nào công, lúc nào thủ.
Người đó một tay nắm giữ lan can, dưới ánh trăng, bị lầu che khuất, mặt mũi nhìn không rõ lắm, chỉ nghe y nói: "Nếu ta có ý hạ độc thủ, các ngươi còn có thể năm người liên thủ sao?".
Tức đại nương bỗng "í" một tiếng, nàng phát hiện trên búi tóc mình không biết từ hồi nào có khảm một hạt châu màu xanh biếc tinh oanh, tới giờ nó mới rớt xuống.
Thích Thiếu Thương cũng biến sắc mặt.
Chàng phát hiện một mũi tụ tiễn màu vàng tinh xảo đâm xuyên qua ống tay áo.
Cao Kê Huyết mặt cũng đỏ bừng, vạt dưới trường bào của hắn cắm bốn mũi Bạch Cốt Táng Môn châm chỉnh chỉnh tề tề.
Mấy mũi ám khí đó toàn là hồi nãy lúc Thích Thiếu Thương cùng Cao Kê Huyết từ trên không hạ xuống, lúc Tức đại nương rút kiếm chưa kịp thoái ra sau, bạch y nhân trong kiệu phát ra, nhưng đều nương tay, không sát thương bọn họ.
Năm người bọn họ hợp kích, bạch y nhân không có cách nào ngồi trong kiệu ứng phó, nhưng nếu bạch y nhân đã hạ sát thủ hồi sớm, bọn họ làm sao có thể còn năm người để liên thủ?
Năm người đều là hảo thủ võ lâm thông minh tuyệt đỉnh, thứ tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han/1389857/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.