Gặp người hoàng gia quả thực phải quỳ xuống, nếu nàng đã sinh sống tại thế giới này thì phải tuân theo quy tắc vận hành của nơi đây, dù sao thì đầu gối của nàng cũng không phải là thứ được làm từ vàng bạc. 
Phụng Vĩ Lạc không có bất kỳ áp lực tâm lý nào, chậm chạp khom gối quỳ xuống: 
“Vĩ Lạc tham kiến An Bình công chúa, công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”. 
Quỳ, quỳ là hai đầu gối chứ không phải trái tim, Phụng Vĩ Lạc quỳ rất dứt khoát, không có nửa phần khổ sở. 
Nhìn Phụng Vĩ Lạc quỳ gối xuống trước mặt mình, không biết vì sao An Bình công chúa không hề vui vẻ, trong đôi mắt Phụng Vĩ Lạc, nàng ta không thấy được sự khiêm nhường cùng cung kính. 
Nàng ta nhớ rõ ràng Phụng Vĩ Lạc thấy nàng ta từ trước đến nay đều là dáng vẻ co rúm lại, còn chưa mở miệng đã đỏ hồng hai mắt như thỏ con, run rẩy và hèn hạ phủ phục quỳ xuống bên chân nàng ta, nhưng Phụng Vĩ Lạc của ngày hôm nay có vẻ rất khác thường… 
“Phụng Vĩ Lạc, ngươi…”, An Bình công chúa kêu một câu, nhưng hồi lâu lại không biết phải nói gì. 
Tại sao những lời nhục mạ Phụng Vĩ Lạc trước kia làm thế nào cũng không thốt lên nổi. 
“Có Vĩ Lạc”, Phụng Vĩ Lạc không mặn không nhạt đáp một tiếng, hai mắt nhìn theo phương hướng không xác định. 
Rõ ràng là quỳ dưới chân nàng ta nhưng trong mắt lại không có hình bóng của nàng ta. An Bình công chúa tức giận tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-vuong-phi/2259485/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.