“Hắc hắc. Điều đó là tất nhiên, ngươi cũng không cần bận tâm, trước hết chuẩn bị tốt việc kia đã.” Tà Liên thấy thái độ của Chu Tề như vậy, cũng không có tỏ ra bất mãn, cười hắc hắc nói. 
“Ngươi yên tâm, tất cả đã được ta an bài, chỉ cần đến lúc đó ngươi có thể tiến giai Quỷ Phệ, giúp ta lấy được vật kia từ tay Ngạo Vân Tử là được rồi.” Chu Tề nghe Tà Liên nhắc nhở, nở một nụ cười quỷ dị, cũng nhắc nhở nói. 
“Cái đó là đương nhiên. Hừ! Lần này tiến gia Quỷ Phệ, ta nhất định phải đánh chết tên khốn Ngạo Vân Tử, rút hồn luyện phách hắn, trả mối hận năm xưa. Nếu không phải hắn, thì ta cũng đâu có ra bộ dạng như thế này.” Nghe thấy tên Ngạo Vân Tử, Tà Liên nghiến răng nghiến lợi, nói với giọng đầy oán hận. 
“Được rồi, chỉ cần lúc đó ngươi tiến giai là có thể làm được việc này, hiện tại ngươi hãy hảo hảo quay về Ngõa Di Cương chuẩn bị cho tốt đi, nếu không có việc gì quan trọng, thì đừng có mạo hiểm tới gặp ta.” Hai mắt Chu Tề lóe lên, nhìn vào Tà Liên thở dài một cái, nói. 
“Được! Cứ như vậy đi.” Tà Liên nghe vậy cũng không có biểu hiện gì, sau đó nhàn nhạt nói một câu, rồi toàn thân hắn mờ đi, biến mất tại chỗ. 
Đợi cho Tà Liên biến mất, Chu Tề nở một nụ cười quỷ dị miệng khẽ lẩm bẩm. 
“Đợi đến lúc ngươi giúp ta đoạt được vật ấy, thì ngươi cũng đừng hòng sống nữa. Nếu muốn sống, cũng chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399717/quyen-2-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.