Diệp Khôn rời khỏi động phủ với vẻ mặt tràn đầy niềm vui.
Trong một tháng gần đây, vì muốn đột phá bình cảnh Diệp Khôn đã gặp phải trăm cay nghìn đắng, hắn trùng kích hơn mười lần cuối cùng đến lần thứ mười ba mới thành công, thuận lợi tiến thêm một bước đạt tới cảnh giới Luyện Khí Kỳ tầng mười hai.
Cứ tưởng nhờ vào số đan dược mà hắn luyện chế được cùng với lượng linh khí nồng đậm ở Dược Linh Cốc là hắn có thể thuận lợi đột phá bình cảnh.
Nhưng đâu có ngờ được, khi đạt tới trình độ đỉnh phong, bắt đầu tiến hành đột phá bình cảnh Diệp Khôn đã gặp phải rất nhiều khó khăn, khiến cho hắn thất bại liên tiếp mất lần.
Không hiểu rõ nguyên nhân do đâu, rõ ràng lúc nào pháp lực của hắn cũng ở vào trạng thái dư thừa, trong người cũng cảm giác được một bước đột phá mới. Nhưng mỗi khi trùng kích hắn đã bị một tấm màng vô hình ngăn cản, không thể vượt qua nổi.
Trải qua bảy tám lần như vậy, lúc đầu, Diệp Khôn cũng cảm thấy nhụt trí. Nhưng đó cũng chỉ là cảm thấy mà thôi, vốn dĩ con đường tu tiên không hề bằng phẳng, hơn nữa, hắn thân mang Ngũ Hành Linh Căn.
Cũng vì mang trên mình Ngũ Hành Linh Căn, lại không có công pháp tu luyện phù hợp, những gì hắn tu luyện chẳng qua cũng chỉ là nhập môn của tu tiên giới mà thôi, vì vậy mỗi lần đột phá bình cảnh hay tấn cấp đều rất khó khăn.
Những lần tiến giai trước cũng không có khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399684/quyen-2-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.