Diệp Khôn còn chưa nói hết câu, lão giả đã khoát tay chặn lại, hai mắt lão híp lại, thản nhiên nói.
"Ta là người như thế nào tiểu tử ngươi không cần để tâm, ngược lại ta lại rất hứng thú với ngươi đấy. Đối với bổn môn mà nói, ngươi trên người mang Ngũ Hành Linh Căn, mặc dù là ngụy linh căn, nhưng như thế cũng được coi như là kỳ tài hiếm gặp, có thể nói là nghàn năm mới có một, còn hơn cả những người mang trên mình Thiên Linh Căn ở trong tệ phái, như thế nào ngươi lại ở chỗ này?"
Nói rồi, lão giả đem ánh mắt chờ mong một lời giải thích của Diệp Khôn rơi trên người hắn.
Nghe lão giả nói vậy, Diệp Khôn nhất thời cứng họng. Những gì muốn nói liền nuốt vội vào trong, xem ra lão giả này không muốn hắn biết nhiều về lão, cho nên lão mới nói vậy.
Diệp Khôn cũng hiểu dụng ý của lão, dù sao mỗi người đều có bí mật riêng mà không muốn người khác biết tới, lão giả trước mặt hiển nhiên là như vậy. Nếu đối phương không muốn nói, Diệp Khôn cũng không có chủ động đi hỏi thêm làm gì.
Chẳng qua những lời của lão giả nói ra sau đó, lại khiến cho Diệp Khôn kinh ngạc. Chỉ một cái liếc mắt, vậy mà lão giả nhìn ra được chính xác phẩm chất linh căn của hắn. Trong khi đó, những cao thủ Trúc Cơ Kỳ phải cẩn thận kiểm tra thì mới có thể phát hiện ra được. Đằng này,lão giả chỉ bằng một cái liếc mắt, là đã nhìn ra được rồi.
Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399683/quyen-2-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.