Nửa canh giờ sau, bên cạnh Diệp Khôn và Văn Phụng hào quang lóe lên, Phương Hà liền xuất hiện.
Nhìn hai người, Phương Hà khẽ gật đầu nhẹ giọng nói:
“Văn huynh, Diệp đạo hữu, trận pháp đã được ta tỷ mỉ bày xong, lần này thập phần tài liệu đều đủ, không cần phải tìm vật thay thế, cho nên trận pháp so với lúc trước uy lực gia tăng thêm một phần. Có điều thực lực của Tam Sí Điểu không phải chuyện đùa, chúng ta nên cẩn thận một chút.”
Nghe Phương Hà nói vậy, Diệp Khôn và Văn Phụng liếc mắt nhìn nhau một cái. Đối với việc trận pháp được gia tăng thêm một phần uy lực, điều này khiến cho kế hoạch của bọn họ có tỷ lệ gia tăng thêm một phần nắm chắc thành công, trong lòng ai lấy đều cảm thấy vui mừng.
Diệp Khôn đưa tay chống cằm suy nghĩ một chặp, lên tiếng nói: “Phương đạo hữu đã nói như vậy chúng ta cũng nên hành động thôi. Thời gian ở trong này cũng không còn nhiều, cần phải tốc chiến tống thắng, giải quyết Tam Sí Điểu trong khoảng thời gian nhanh nhất có thể.”
“Diệp đạo hữu nói rất đúng, đã có trận pháp phụ trợ, chỉ cần chúng ta không rời khỏi phạm vi của trận, có thể nói tính mạng đã được an toàn, lúc đấy chỉ cần tận lực thi triển thần thông chém giết Tam Sí Điểu mà thôi.” Nghe Diệp Khôn nói vậy, Văn Phụng ở bên cạnh đồng tình lên tiếng.
Thấy hai người nói vậy, ở một bên Phương Hà cũng tỏ vẻ đồng ý.
“Được rồi, nếu đã như vậy, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399623/quyen-2-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.