Trên mặt Tử Tâm lộ ra vẻ ngơ ngác, cô khó tin nói: "Đây không thể nào? Đây không thể nào.." "Đút cho cô ta!" Sở Cửu Ca đem đan dược giao cho Tử Kha. Tử Kha nói: "Được!" "Cút ra! Ta không ăn! Ta không muốn ăn!" Lam Yên vùng vẫy. "Đây là tam phẩm đan dược trân quý đó, ngươi tự mình nói mà, không thể lãng phí đâu à, ăn đi!" Sở Cửu Ca nói. Tử Kha một chút cũng không thương hương tiếc ngọc bóp chặt cằm cô ta, đem viên đan dược đó cố nhét vào, sắc mặt Lam Yên trắng như giấy. Đôi mắt cô ta mang theo thù hận nhìn Sở Cửu Ca, "Ngươi sao lại dám?" "Việc ngươi dám làm, ta vì sao lại không dám? Người Lam Linh Quốc các ngươi tính kế ta như vậy, Lan phi cho các ngươi điều tốt gì?" Sở Cửu Ca hỏi. Lam Yên và Lam Tần mặt ngơ ngác, "Ngươi.. ngươi vậy mà lại biết." Thì ra Sở Cửu Ca từ đầu đến cuối đều biết, nhưng lại xem như không biết, xoay bọn chúng như chong chóng trong bảy ngày. Lam Yên nói: "Tâm kế ngươi quả là sâu! Sở Cửu Ca." Lam Tần nói: "Nếu như ngươi đã biết là do Lan phi kêu chúng tôi làm, ngươi tốt nhất thả chúng tôi ra, Lan phi là sủng phi của Tử Hoàng đó, ngươi nếu như.." "Dừng lại! Các ngươi nói với chúng, ta sẽ sợ Tử Hoàng sao?" Khoé miệng Sở Cửu Ca lộ ra một nụ cười mỉa mai. Mặt Tử Tâm và Tử Kha khẽ cương lại, tên Sở Cửu Ca này căn bản không biết chữ 'sợ' viết như thế nào, sao có thể sợ phụ hoàng họ? Lòng Lam Yên lạnh ngắt, cô biết chỗ dựa của chúng đã không có tác dụng gì. Lam Yên trực tiếp khóc lên: "Hu hu hu! Cửu Ca, ta cũng là bị ép đó, là Lan phi uy hϊếp ta! Bà ta đố kỵ mẫu thân ngươi được Tử Hoàng bệ hạ nhìn trúng, Tử Hoàng bệ hạ còn muốn nạp bà ấy làm phi, nên bà ta đố kỵ mẫu thân ngươi, bảo ta ra tay đối phó ngươi! Bởi vì trả thù lên ngươi so với trực tiếp trả thù lên người mẫu thân ngươi càng khiến cho mẫu thân ngươi thống khổ." "Đúng! Ta cũng là bị bà ta uy hϊếp đó, bà ta nói nếu như ta không giúp bà ta đối phó Sở Cửu Ca, bà ta sẽ bảo phụ hoàng phế đi thái tử! Khi xưa cũng bởi vì bà ta thành công trở thành Hoàng phi của Tử Linh Quốc, mới phò trợ phụ hoàng ta đăng lên hoàng vị, ta thực sự không dám đắc tội bà ta." Lam Tần nói. "Phụt!" Tam Tiền nhịn không được cười thành tiếng. Tam Tiền mở miệng nói: "Nói cứ như là thật, làm cho ta nhịn không được muốn lật tẩy các ngươi. Lam Yên công chúa, điều kiện Lan phi đề ra cho ngươi chính là để cho ngươi gả cho đại hoàng tử, đợi sau này đại hoàng tử trở thành thái tử, ngươi chính là thái tử phi, sau đó chính là hoàng hậu." "Còn về Lam Tần, ngươi là xem trọng bà ta đã từng phò trợ phụ hoàng ngươi lên ngôi, ngươi bây giờ cũng đợi không kịp muốn ngồi lên hoàng vị nên mới chủ động đi cầu xin Lan phi, sau cùng Lan phi nói ra điều kiện của bà ta, ngươi không nói hai lời liền đồng ý rồi." Lời Tam Tiền mới nói xong, sắc mặt từng người bọn chúng trở nên trắng bệch. Lời Tam Tiền nói điều là thật, nhưng mà hắn ta làm sao biết được những bí mật này. "Ngốc rồi chứ gì! Tử đô này có rất ít chuyện là ta không biết, có ta ở Tử đô mà các ngươi lại dám tính kế Cửu muội muội nhà ta, thực sự là gậy ông đập lưng ông mà!" Lan phi muốn cô càng thảm hơn cả mẫu thân khi xưa, đả kích mẫu thân, khiến cho mẫu thân sụp đổ, ánh mắt Sở Cửu Ca băng lạnh, quả là tự tìm chết. "Nên hỏi thì cũng hỏi xong rồi, những thứ dơ bẩn kia của Lan phi chắc hẳn các ngươi cũng không rõ." "Câu hỏi cuối cùng, các ngươi muốn đối phó ta như thế nào?" Sở Cửu Ca hỏi. Từng người một bọn chúng sắc mặt đều trắng bệch, sao dám nói ra những thủ đoạn ác độc đó, nếu như nói hắn có thể chắc chắn Sở Cửu Ca sẽ phẫn nộ gϊếŧ chết bọn chúng. Tử Kha nói: "Tất cả đều là chủ ý của Lam Yên, cô ta không chỉ muốn đối phó ngươi, lại còn muốn đối phó vị hôn phu của ngươi. Người nữ nhân này bề mặt rất dịu dàng, những lòng lại như rắn độc, thích nhất hành hạ những người nam nhân xinh đẹp." "Tử Kha hoàng tử, ngươi nói bậy!" Lam Yên khiển trách nói. Lúc này đôi mắt Sở Cửu Ca loé qua hàn quang, bạo phát ra sát ý khϊếp người khiến cho bọn chúng run lẩy bẩy, Sở Cửu Ca nhìn chằm chằm Lam Yên, Lam Yên cảm thấy bản thân muốn hồn lìa khỏi xác rồi ấy. "Dung yêu nghiệt nhà ta, không phải là người ngươi có thể nhắm đến đâu, rất tốt!" Sở Cửu Ca lạnh nhạt nói. Giọng nói băng lạnh đó của Sở Cửu Ca, khiến cho người cảm thấy sởn cả gai óc, cô đích thực rất tức giận. Rất tức giận! Có một sự chiếm hữu bá đạo đối với Dung Uyên nổi lên trong lòng, lúc trước không phát hiện bây giờ Lam Yên đụng phải miếng vảy ngược này, cô đương nhiên phát hiện rồi. Như thể bảo vật cô trộm được phi thường phi thường bảo bối, phi thường phi thường để ý bị người khác dòm ngó, hận không thể trực tiếp đem người này hủy đi. Mà Sở Cửu Ca cũng đích thực làm như vậy rồi, mấy cây ngân châm loé qua, đâm vào bốn huyết đạo lớn trên bốn người bọn chúng. Sở Cửu Ca nói: "Cởi ra dây thừng đang trói chúng đi! Thắc mắc toàn bộ đều hỏi rồi." Đợi sau khi dây thừng được cởi ra, bốn người bọn chúng đều cảm thấy cơ thể nóng bừng bừng, Lam Yên cảm thấy cổ họng của mình nóng như muốn bốc khói. Cô kinh ngạc nói: "Sở Cửu Ca, ngươi sao lại dám? Sao lại dám?" Sở Cửu Ca nói: "Lấy đạo người trả lại cho người mà thôi, sao lại không dám. Ngươi không phải muốn làm hoàng hậu của Tử Linh Quốc sao? Có dã tâm không có sai, nhưng mà ngốc đến đi trêu chọc ta, cả đời này của ngươi cũng không thể được như ý nguyện rồi." "Ngươi! Ta phải gϊếŧ đi ngươi." Lam Yên gào thét nói. "Độc ta hạ cho các ngươi, lợi hại hơn rất nhiều thứ ngươi tặng cho ta, từ từ hưởng thụ!" "Sở Cửu Ca, chúng tôi sai rồi! Chúng thôi thực sự sai rồi, nể tình vừa rồi chúng tôi nghe lời như vậy, cho chúng tôi thuốc giải, thả chúng tôi rời khỏi." Tử Tâm cũng suy sụp rồi. "Nói với các ngươi đừng có đến trêu chọc ta, cho các ngươi nhiều cơ hội như vậy rồi, các ngươi vẫn cứ tự tìm đường chết, lần này các ngươi đen đủi tìm phải một nhóm đồng bọn ngu như heo! Chúc các ngươi đêm nay vui vẻ!" Sở Cửu Ca không hề muốn nán lại nơi này quá lâu, việc đã làm xong đương nhiên phải rời khỏi rồi. Tam Tiền nói: "Cửu muội muội, chúng ta mau đi thôi! Không khí nơi này không được tốt." "Ừm!" Sau khi Sở Cửu Ca rời khỏi, Tam Tiền nói với người trong lâu này: "Bọn chúng không phải còn chuẩn bị một đám nam nhân xấu xí và ăn mày sao? Nửa trận sau đem tặng cho bọn chúng." Cửu muội muội nhà hắn ra tay có chút nhẹ rồi, hắn thì không. Thời gian bảy ngày này bố trí một kế như vậy để có được sự tin tưởng của Cửu muội muội, sau đó tính kế Cửu muội muội như vậy, người làm ca ca như hắn quả thực không thể nhịn. Nếu như Cửu muội muội nhà hắn thực sự có tính cách thiên chân khả ái, không phải sẽ để cho bọn chúng thành công rồi sao, vậy kết quả thế nào? Thực sự không dám nghĩ đến. Bọn chúng quả thực nên trả một cái giá thật thảm trọng! "Cửu nhi!" Dung Uyên không hề nhúng tay vào, việc nhỏ như vậy Cửu nhi có thể giải quyết một cách dễ dàng. Sở Cửu Ca ngước lên nhìn vào đôi mắt tử thủy tinh đó, cô nói: "Nhìn lâu như vậy rồi, vẫn là cảm thấy rất đẹp, thật muốn giấu đi." Dung Uyên hỏi: "Cửu nhi là nói đôi mắt của ta sao? Hay là nói con người này của ta?" Sở Cửu Ca thản nhiên đáp: "Đều muốn!" Trên mặt Dung xuyên lộ ra nét cười, hình như Cửu nhi đã có chút mở lòng rồi, hơn nữa phi thường tự nhiên làm lòng hắn rung động, khiến cho hắn vui như nở hoa.. "Ồ! Vậy thì chúng ta nghiên cứu một chút, Cửu nhi muốn đem ta làm sao giấu đi?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]