Những hoàng tử công chúa này mỗi khi ra ngoài, luôn dẫn theo không ít hộ vệ, cao thủ luyện linh cảnh cũng không ít, bọn chúng không tin bắt không được Sở Cửu Ca.
"Rắc!" Lúc này cửa sổ bị người đẩy ra.
"Binh binh binh!" Từng người một trông như miếng giẻ rách bị ném từ cửa sổ vào.
Những người này đối với bốn vị hoàng tử công chúa mà nói thì vô cùng quen thuộc, đây không phải là người của chúng sao?
Vô luận là quang minh chính đại bảo vệ họ ở bên ngoài, hay là âm thầm bảo vệ chúng, vô luận là ngưng hồn cảnh hay luyện linh cảnh, lúc này toàn bộ đều mất hết tất cả sức chiến đấu lăn lộn kêu gào trên đất.
Sở Cửu Ca nói: "Rất xin lỗi, ta không phải chỉ đến một mình, khiến ngươi thất vọng rồi! Toàn bộ xung quanh đây đều là người của ta, một con ruồi cũng không thể bay vào, hôm nay các ngươi xong rồi."
Bốn người bọn chúng sắc mặt đại biến, cao thủ bảo vệ bọn chúng toàn bộ vậy mà lại bị giải quyết rồi, Lam Yên nói: "Hoàng huynh, chúng ta đi!"
Cửa bị Sở Cửu Ca chặn lại rồi!
"Muốn đi, ta cho phép rồi sao?" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
Lam Tần mở miệng nói: "Sở Cửu Ca, ta là thái tử điện hạ của Lam Linh Quốc, đắc tội ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp gì! Một quốc gia nhỏ bé như Xích Linh Quốc ngươi, không chịu nổi cơn giận của Lam Linh Quốc ta đâu."
Bọn chúng dám đụng đến Sở Cửu Ca, không chút sợ hãi, đương nhiên là ỷ vào quốc gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776657/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.