Ngọc Minh đối với Sở Cửu Ca không được tính là đối thủ, tâm tư hắn thâm trầm, không trầm tĩnh tu luyện, linh kỹ hắn thi triển ra sơ hở quá nhiều rồi.
Sơ hở như vậy, kéo gần lại sự chênh lệch về thực lực của bọn họ.
Quạt ngọc của Ngọc Minh chính là vũ khí của hắn, quạt ngọc của hắn có thể ném ra vô số phi đao nhỏ, là một món vũ khí rất tinh diệu.
Thế nhưng Sở Cửu Ca sớm đã phát hiện điểm đặc biệt trong cây quạt ngọc của hắn, công kích như vậy vốn nằm trong dự liệu của Sở Cửu Ca, cho nên bị Sở Cửu Ca tránh khỏi một cách rất nhẹ nhàng.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Sở Cửu Ca nhanh như chớp điện tránh khỏi từng lớp công kích của hắn, Ngọc Minh cảm thấy có chút khó tin.
"Sao có thể?"
Hắn đã phát động tuyệt chiêu rồi, công kích như vậy cho dù là sư huynh đệ cùng đẳng cấp cũng khó lòng tránh khỏi, vị sư muội đẳng cấp thấp hơn hắn cả tứ trọng này lại có thể làm được.
Sở Cửu Ca nói: "Vậy thì đến ta rồi."
Vô số châm nhỏ phá không xông đến Ngọc Minh, vũ khí công kích của hai người đều rất nhỏ, chơi thứ như vậy rất hiển nhiên Ngọc Minh không chơi lại Sở Cửu Ca người sở hữu bất tử sinh mệnh chi đồng.
Lúc này Nhị Lượng đã giải quyết xong đối thủ và giành chiến thắng, thành công đạt được tư cách đi vào Vân Đoan bí cảnh rồi.
Nhìn chiến đấu trên lôi đài của Sở Cửu Ca, nói: "Hừ! Gia hỏa đó gặp phải ai không tốt lại cứ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776583/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.