Nguy hiểm! Sở Cửu Ca nhạy cảm cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ gia hỏa Dung Uyên này. "Cửu nhi bây giờ cũng chưa có chắc chắn, cho nên vị hôn phu ta đây là người đầu tiên mà Cửu nhi suy xét." Khóe miệng Dung Uyên nở một nụ cười như có như không. Không phải là suy xét đầu tiên, chỉ có thể là duy nhất. Sở Cửu Ca nói: "Cái ta cần nói thì đã nói hết rồi, ngươi thì sao?" "Cửu nhi muốn kiểm tra, ta đương nhiên phối hợp, nhưng mà Cửu nhi mệt rồi, nàng trước nằm xuống nghe ta từ từ nói.." Sở Cửu Ca mơ mơ hồ hồ nghe Dung Uyên như có như không nói rất nhiều, kết quả thoải mái dựa vào người Dung Uyên ngủ mất! Đợi đến Sở Cửu Ca lại lần nữa mở mắt ra, trên người vẫn còn lưu lại hơi thở của Dung Uyên. Lúc này, cô đã trở về nơi ở của bản thân ở ngoại môn. Sở Cửu Ca tức đến nghiến chặt răng, gia hỏa đó không trung thực chút nào, miệng thì nói sẽ phối hợp thật tốt, thực ra lại rất mơ hồ. Hắn rời khỏi Xích Linh Quốc trở lại đại bản doanh của hắn rồi, nơi đó có luyện dược sư lợi hại ổn định bệnh tình của hắn, sau đó bởi vì có chút giao tình với tông chủ của Thái Vân Tông, cho nên hắn bây giờ đang tu dưỡng ở Thái Vân Tông. "Cửu Ca Cửu Ca, ngươi tỉnh hay chưa? Ngươi xem lông trên người tiểu khả ái lại dài thêm một chút rồi, thật là sờ đã quá đi!" Sáng tinh mơ, Tử Tinh Châu hưng phấn ôm đoàn lông lá nhỏ đến tìm Sở Cửu Ca. Thế nhưng đoàn lông lá nhỏ vừa nhìn thấy Sở Cửu Ca, đôi chân vừa nhún hướng đến Sở Cửu Ca nhảy qua, đem Tử Tinh Châu vứt sau đầu. Ngày này bọn người Sở Cửu Ca làm quen với quy tắc của ngoại môn, ở ngoại môn ngoại trừ mười người đầu có thể muốn làm gì thì làm, những đệ tử khác đều cần tiếp nhận các loại nhiệm vụ. Một tháng nhất định phải hoàn thành ba nhiệm vụ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Thái Vân Tông. Mà điểm tốt của hoàn thành nhiệm vụ lại không ít, cho nên không có ai sẽ lựa chọn hoang phế bản thân mà không hoàn thành nhiệm vụ. Trương Nguyên trước đó ra ngoài làm nhiệm vụ tiêu diệt tà giáo xem như là nhiệm vụ cao cấp rồi, phần thưởng cũng rất phong phú. Đợi khi Sở Cửu Ca tìm nhiệm vụ, cả đại sảnh nhiệm vụ chỉ còn lại đúng một nhiệm vụ mà thôi. Tử Tinh Châu nói: "Nếu như chỉ còn lại đúng một cái, đây còn không phải là một nhiệm vụ ra bên ngoài chấp hành, vậy mà lại để lại đến cuối cùng."
Nhiệm vụ này là dọn dẹp linh dược, thời hạn một tuần. Mặt ngoài nhìn thì thấy là không khó, nhưng lại khiến cho nhiều đệ tử ngoại môn tránh xa như vậy, tuyệt đối có vấn đề. Sở Cửu Ca nói với Tử Tinh Châu: "Ta muốn đi thử xem sao." Vị trí của Thái Vân Tông tại thất quốc lợi thế như vậy, linh dược sinh ra trên Vân Sơn cũng không phải Xích Linh Quốc có thể so sánh được. Rời khỏi Xích Linh Quốc lịch luyện ngoại trừ tìm hộp bất tử, còn phải tìm linh dược trị liệu thân thể của Cửu thúc, Cửu thúc từng chịu qua những thương tổn quá nặng quá hỗn tạp rồi, cho nên linh dược cần thiết không thể tìm thấy ở Xích Linh Quốc được. "Luôn cảm thấy nhiệm vụ này có chút vấn đề, nếu không cũng sẽ không là cái cuối cùng sót lại! Nhưng mà bất kì phiền phức gì cũng không làm khó được Cửu Ca ngươi, vậy thì ta đành từ bỏ mọi thứ bồi quân tử vậy." Hai đại mỹ nhân, lại còn là đệ tử mới gia nhập ngoại môn hôm qua, tiếp nhận một nhiệm vụ ma quỷ như vậy, khiến cho tất cả mọi người trợn trờn mắt. "Các ngươi chắc chắn?" Trưởng lão phụ thách đăng ký nhiệm vụ hỏi. "Chắc chắn!" "Vậy chúc các ngươi may mắn." Đại trưởng lão nhận được tin tức này kinh ngạc nói: "Các ngươi chắc chắn? Bọn chúng thật sự tiếp nhận nhiệm vụ đó rồi?" "Vâng! Đại trưởng lão, chúng tôi làm theo yêu cầu của người giành hết tất cả nhiệm vụ, đương nhiên chỉ còn sót lại một nhiệm vụ đó cho bọn trại đặc huấn đó. Bọn chúng vừa đến báo cáo không biết rõ mọi việc, cũng không biết đợi đợt nhiệm vụ mới ra, liền tiếp nhận rồi." Một đệ tử trả lời. "Các ngươi làm rất tốt, bọn chúng nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ ma quỷ đó, vậy thì ngày mai bọn chúng liền có thể cút khỏi Thái Vân Tông rồi, không cần biết là thân phận hoàng tử Tử Linh Quốc hay gì, muốn lưu lại ở Thái Vân Tông, điều đó chỉ có thể là nằm mơ." Ánh mắt đại trưởng lão âm trầm nói. Khi Nhị Lượng biết được tin tức này vô cùng chấn kinh, "Cái gì? Ngươi.. nhiệm vụ đó các ngươi cũng dám nhận, các ngươi không muốn sống nữa rồi sao!" Sở Cửu Ca khẽ nhíu mày, "Nhiệm vụ đó có vấn đề gì sao?" "Chủ nhân của mảnh dược điền đó là trưởng lão thủ tịch luyện dược sư của ngoại môn, cũng là người có tính khí xấu nhất ở ngoại môn, những linh dược đó rất quý, rất nhiều đệ tử nếu như làm thương tổn đến linh dược, cũng đều bị hận hận ngược đãi một phen. Người nghiêm trọng có thể trực tiếp bị ông ta đuổi khỏi Thái Vân Tông, đến nay nhiệm vụ đó đều không có ai hoàn thành, trở thành nhiệm vụ cấp bậc ma quỷ rồi." Nhị Lượng kích động nói, hắn cảm thấy mỹ nhân quá nghĩ không thông rồi. Sở Cửu Ca nói: "Chăm sóc linh dược, ta có lẽ hiểu một chút, không vấn đề!" "Vậy tiểu Cửu ngươi cần phải cẩn thận đó! Ta không muốn ngươi bị đuổi khỏi Thái Vân Tông đâu, không dễ gì ta mới gặp được người đẹp như vậy." Nhị lượng lo lắng nói. "Không đâu!"
Sở Cửu Ca đi đến dược điền chấp hành nhiệm vụ, xa xa đã ngửi thấy nồng nặc mùi thơm của thuốc. Chỉ là ngoại môn dược điền đã có không ít linh dược trân quý, càng không cần phải nói nội môn rồi. Bởi vì linh dược quá trân quý, nếu như có tổn thất, bất kỳ một luyện dược sư nào cũng đều rất tức giận. Sở Cửu Ca nói: "Tử Tinh Châu, ngươi đi theo ta, ta làm gì ngươi chỉ việc làm theo ta là được, cẩn thận một chút, đừng để xảy ra sai sót." "Được!" Kiếp trước thân là đệ nhất thiên tài của y dược thế gia, kiếp này lại có được truyền thừa của thánh thủ y tiên, chăm sóc số linh dược này một chút vấn đề cũng không có. Đại trưởng lão vốn cho rằng Sở Cửu Ca và vị hoàng tử ăn sung mặc sướng Tử Tinh Châu ngày đầu tiên liền phạm phải lỗi lớn, kết quả liên tục năm ngày vẫn sóng yên biển lặng! "Đây sao có thể? Chẳng lẽ lão gia hỏa đó đổi tính rồi, tính khí không xấu nữa rồi." Không phải là ngoại môn thủ tịch luyện dược sư đổi tính rồi, mà là do Sở Cửu Ca căn bản không phạm phải lỗi gì, hơn nữa những linh dược này dưới sự chăm sóc của cô sinh trưởng ngày càng tốt hơn. Ngay khi Sở Cửu Ca cho rằng cô sẽ sóng yên biển lặng hoàn thành nhiệm vụ lần này, cô và Tử Tinh Châu rõ ràng cảm nhận dược có người đang rình mò họ. Đáy mắt họ lóe qua dị sắc, một giọng cười truyền đến, "Hai tiểu gia hỏa vậy mà lại phát hiện sự rình mò của lão phu, xem ra linh hồn lực của hai người các ngươi không tệ." Một tao lão đầu tóc bạc xuất hiện trước mặt bọn họ, đánh giá bọn họ, "Sinh ra cũng rất đẹp, so với những tên rau củ quả xiêu vẹo trước đó thuận mắt hơn nhiều. Hơn nữa chăm sóc linh dược rất tỉ mỉ, rất có bản lĩnh, chắc hẳn các ngươi cũng có căn cơ luyện dược nhất định." "Vào đây đi!" Sau đó bọn họ liền biết được tao lão đầu chính là ngoại môn thủ tịch luyện dược sư, Tiêu đại sư. "Những thứ này các ngươi lấy về đọc, ngày mai học thuộc, ta sẽ kiểm tra các ngươi." Đó đều là những tri thức nhập môn của luyện dược, đến mấy quyển lận, thời gian một ngày học thuộc, đùa gì thế? Tử Tinh Châu xưa nay vẫn là người không chịu nghe lời, hắn nói: "Không học! Nhiệm vụ của ta là chăm sóc linh dược bảy ngày, tại sao lại phải làm việc dư thừa, ta từ chối." "Nhiệm vụ của ngươi có được tính là hoàn thành hay không, do lão đầu ta nói, không ngoan ngoãn nghe lời ta, hức! Các ngươi mấy ngày nay đều uổng công chăm sóc rồi." Tiêu đại sư trừng mắt nhìn Tử Tinh Châu. "Tiểu tử, tiểu nha đầu, các ngươi biết phải lựa chọn thế nào rồi chứ?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]