Chương trước
Chương sau
Sở Cửu Ca sờ sờ đoàn lông lá nhỏ, hiển nhiên đây là kẻ chủ mưu ám hại nó, lực lượng của đoàn lông lá nhỏ đã hồi phục được một chút, muốn báo thù, gϊếŧ đi hai tên nhân loại này.
Thực lực đối phương không yếu, Tử Tinh Châu vô tình để lộ hơi thở liền bị đối phương phát hiện rồi.
"Ai đang ở đó!"
"Uỳnh!" một tiếng vang lớn, thân cây mà Tử Tinh Châu đang ẩn nấp đột nhiên đổ xuống, biến thành những mảnh vụn.
Bọn họ nhìn thấy một thiếu nữ áo đỏ yêu mị, đệp một cách câu hồn, "Mỹ nhân, đêm hôm chạy đến chỗ này, nghe thấy việc không nên nghe, vẫn may của ngươi không được tốt à!"
"Nhưng mà nếu như ngươi hầu hạ bọn ta thật tốt, có lẽ bọn ta sẽ khai ân lưu lại một mạng cho ngươi! Vậy thì phải xem ngươi..
Sắc mặt Tử Tinh Châu trở nên đen hơn cả đáy nồi," Các ngươi tìm chết! "
Một mỹ nhân yêu mị như vậy, lời nói ra lại là âm thanh của một nam nhân, gương mặt của những người này toàn bộ cương cứng lại.
Đây là một nam nhân, biếи ŧɦái sao! Gϊếŧ!
Một thân hình màu lam nhạt nhảy ra, Sở Cửu Ca lạnh giọng nói:" Các ngươi chán sống rồi! "
" Đây là một mỹ nhân thật sự! "
" Mỹ nhân thật sự! "
" Bọn chúng có chút quen mắt, hình như là những đệ tử trại đặc huấn mà Dạ Dương Thu dẫn đến đó! "
Lúc này, bọn họ cũng đã nhận ra hai người Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu.
" Nếu như hai người các ngươi là đệ tử chính thức của Thái Vân Tông, chúng ta quả thật không dám làm gì các ngươi, nhưng mà các ngươi chỉ là đệ tử trại đặc huấn mà thôi, gϊếŧ đi các ngươi thì thế nào? Chúng tôi mới không sợ tên Dạ Dương Thu đó. "Một trung niên nam nhân dẫn đầu âm hiểm nói.
" Gương mặt của tiểu nha đầu này rất đẹp, đáng tiếc lại nông nỗi muốn cứu đồng bọn, mà lại không lén lén chạy đi, ngu dốt. "
" Động thủ, tên nam nhân biếи ŧɦái cải trang thành nữ kia gϊếŧ đi, tiểu nha đầu đó để lại. "
Tên dẫn đầu hạ lệnh, kêu thủ hạ hắn động thủ.
Ngay lúc đó, khóe miệng Sở Cửu Ca nở ra một nụ cười lạnh," Nếu như ta là các ngươi, bây giờ liền nhanh chạy trốn, mà không phải là ở đây phí nhiều lời như vậy! "
Nhất thời, bọn chúng cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Bọn chúng bị một bóng đen to lớn che đi, cứng nhắc xoay người lại liền nhìn thấy một vật vô cùng to lớn, uy áp của yêu thú cửu phẩm đó khiến người sợ hãi!

" Aaaaaaa! Là nó! "
" Nó sao lại chạy đến nơi này rồi? "
Một con vật to lớn như vậy xuất hiện, khiến cho bọn chúng hoảng loạn không thôi.
" Nhanh chạy thôi! "
" Aaaaaaa! "
" Gào! "Đoàn lông lá nhỏ biến thành một đoàn lông lá lớn.
Đối diện yêu thú cửu phẩm hung hãn như vậy, những người này bị dọa đến kêu cha gọi mẹ.
Có người muốn tranh thủ trong lúc hỗn loạn chạy trốn, thân hình Sở Cửu Ca vừa lóe liền ẩn vào trong bóng tối, phối hợp đoàn lông lá nhỏ đối phó với mấy gia hỏa này.
" Viu! "Vô số độc châm bay ra, đối diện với sự diệt sát của yêu thú cửu phẩm bọn chúng triệt để hoảng loạn, quá nhiều sơ hở rồi, Sở Cửu Ca muốn đánh lén bọn chúng quả thật quá dễ dàng.
" Binh binh binh! "
Vô số người ngã xuống, sau cùng chỉ còn sót lại tên đầu lĩnh!
Tên đầu lĩnh đó lúc này đã trọng thương ngất đi, ngũ tạng lục phủ bị yêu thú cửu phẩm tát vỡ ra, ngay khi nó muốn cho người này một kích cuối cùng, Dạ Dương Thu ẩn nấp trong bóng tối nói:" Cửu Ca, những người này có thể để lại một tên sống sót hay không? "
Một con yêu thú cửu phẩm phát giận, thật không dễ gì ngăn cản.
Sở Cửu Ca mở miệng nói:" Được rồi! Tên gia hỏa này khoan hãy gϊếŧ! Dừng tay. "
Khiến cho Dạ Dương Thu không ngờ đến là, con yêu thú cửu phẩm đó thật sự dừng tay rồi.
Thân hình to lớn đột nhiên thu nhỏ lại, biến thành một con vật dễ thương, so với dáng vẻ nó vừa nãy chém gϊếŧ tứ phương quả thật cách biệt trời đất.
Sở Cửu Ca nói với Dạ Dương Thu:" Chúng tôi chạy ra đây khiến cho Dạ lão sư lo lắng rồi, gia hỏa này Dạ lão sư có thể bắt lại giao cho thành chủ Lục Phỉ Thúy thành, hắn có lẽ có nơi dùng. "
Dạ Dương Thu nói:" Lần này nhờ có các ngươi rồi, những việc khác ta sẽ không nói nhiều, ngươi yên tâm. "
Tử Tinh Châu mãn nguyện ôm đoàn lông lá nhỏ vào lòng trờ về Lục Phỉ Thúy thành, có thể ôm một gia hỏa dễ thương như vậy, hắn cảm thấy cho dù mặc nữ trang cũng không có đáng sợ đến vậy.
Thành chủ đại nhân ngay khi bắt được tên đó rất nhanh liền thẩm vấn ra, là do thế lực lớn thứ hai của Lục Phỉ Thúy thành làm.
Sau khi đem việc của bọn chúng công bố ra ngoài, thế lực này đương nhiên cũng xong đời rồi.

Vậy mà lại hạ độc yêu thú cửu phầm lợi dụng yêu thú bạo động dẫn dụ đến Lục Phỉ Thúy thành, đây hoàn toàn là muốn hủy diệt quê nhà của bọn họ, toàn bộ người trong thành đều phẫn nộ rồi, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho bọn chúng.
Lần này có thể tìm thấy chủ mưu, thành chủ phi thường cảm kích Dạ Dương Thu, tặng cho Dạ Dương Thu rất nhiều linh ngọc cao cấp.
Người của Lục Phỉ Thúy thành chỉ cảm thấy tiếc nuối một điều duy nhất đó là bọn họ không hề tìm thấy thần tiễn thủ cứu rỗi Lục Phỉ Thúy thành của bọn họ, đó nhất định là một đại nhân không màng danh lợi.
Sau lần lịch luyện này, mọi người của trại đặc huấn bước trên con đường trở về.
Ngày thứ hai sau khi trờ về, đợi chờ bọn họ là cuộc chiến cuối cùng rồi.
Người ở hiện trường có thể khiêu chiến bất kì một ai, khiêu chiến thắng rồi có được một nửa điểm số của đối phương, thua thì một nửa điểm số sẽ thuộc về đối phương, mỗi một người có mười cơ hội khiêu chiến.
Sau khi lịch luyện kết thúc, điểm số tổng thể mười hạng đầu đương nhiên không ai dám khiêu chiến.
Lúc này có một người đứng ra khiêu chiến, hứng khởi nhìn Sở Cửu Ca nói:" Sở Cửu Ca, ta vẫn luốn rất hiếu kỳ thục lực của ngươi, hiếu kỳ ngươi dựa vào thực lực gì lấy được nhiều điểm số như vậy, cho nên ta muốn đấu một trận với ngươi. "
Người này là Nam Cung Vân xếp hạng thứ tư, người này ở trại đặc huấn vẫn luôn rất huênh hoang, nhưng mà có sự tồn tại của Tử Tinh Châu và Sở Cửu Ca, độ nóng của sự huênh hoang của hắn bị ép xuống rồi.
Hắn biết thực lực của Sở Cửu Ca đạt đến ngưng thể cảnh bát trọng, mà hắn thời gian này đã may mắn đột phá ngưng hồn cảnh rồi, đối đầu với Sở Cửu Ca hắn không tin không thể chiến một trận.
Sở Cửu Ca đứng lên nói:" Ngươi chắc chắn muốn khiêu chiến ta, nếu như khiêu chiến thất bại rồi, một nửa điểm số trước đó của ngươi sẽ thuộc về ta, ngươi e là phải tuột khỏi mười thứ hạng đầu rồi. "
Nam Cung Vân nói:" Sở Cửu Ca, ngươi quá tự phụ rồi! Thắng thua chưa biết đâu. "
" Vậy được, ta chấp nhận! "
Khi Sở Cửu Ca hạ xuống trên lôi đài, Nam Cung Vân đã phát động công kích.
" Ngưng hồn cảnh, trại đặc huấn chúng ta vậy mà lại còn có một ngưng hồn cảnh! Hắn hình như còn mạnh hơn cả Tiêu Man đó, vậy mà vẫn luôn không triển lộ, giấu cũng quá sâu đi! "Nhìn thấy thực lực của Nam Cung Vân, mọi người cũng có chút kinh ngạc.
Linh lực khủng bố như sóng biển dạt về phía Sở Cửu Ca, Nam Cung Vân đã thi triển linh kỹ của bản thân rồi.
" Vân Hải Loạn Vũ! "
Tư chất của Nam Cung Vân không tồi, lực lượng của linh kỹ này cũng rất mạnh, nhưng mà đối diện với công kích này Sở Cửu Ca lại không có phản ứng gì.
Sở Cửu Ca phản kích rồi, quyền pháp phi thường đơn giản, chỉ là huyền cấp linh kỹ mà thôi.
" Đây là linh kỹ của Sở Cửu Ca! "
" Sở Cửu Ca xếp hạng thứ nhất của trại đặc huấn ta đó, ta cứ cho rằng cô ta phải có linh kỹ siêu cao cấp, nhưng lại không ngờ cô ta chỉ học được linh kỹ có cấp bậc như vậy, có lầm hay không!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.