Trước mắt, không gian Huyền Băng ngoại trừ có thể gieo trồng dược liệu và cất giữ đồ vật ra, nàng vẫn chưa phát hiện nhiều tác dụng hơn. Mọi chuyện cũng đang trong giai đoạn tìm hiểu. Đặc biệt là lòng bàn tay của nàng gần đây luôn đau đớn, màu sắc cũng càng ngày càng xanh, Linh Diên nhìn mà vừa kinh vừa sợ.
Nàng lôi Tiểu Băng Dực ra hỏi, vật nhỏ này lại tỏ ra thâm sâu khó lường nói với nàng: “Đến lúc đó người sẽ biết.”
Đến lúc đó? Đến lúc nào?
Đáng tiếc, bất kể nàng hỏi thế nào, nhãi con này cũng không chịu nói, Linh Diên giận đến mức chỉ đành thôi.
Lúc nãy khi nàng bắt mạch cho Tố Quang cảm giác sức mạnh cả người hắn ta đều kéo tới lòng bàn tay của mình, khiến nàng sợ tới mức buộc phải buông tay ra.
Chỉ là bắt mạch mà thôi, vậy mà giống như Hấp Tinh Đại Pháp, hút lấy cổ tay của hắn ta. Cảm giác sợ hãi và bất an này khiến trong lòng Linh Diên càng không chắc.
Cũng may tuy rằng thời gian ngắn nhưng nàng đã thăm dò tình huống cơ thể Tố Quang được tám chín phần mười, bây giờ chỉ cần phân tích ra độc tốt là có thể đúng bệnh hốt thuốc. Về phần độc đã xâm nhập phế phủ, chỉ sợ phải tốn chút thời gian.
Hai canh giờ sau, Linh Diên đã có kết quả, bèn nhẹ nhàng đẩy Hắc Thuần đã kết thúc đang nằm một bên nghỉ ngơi.
“Sao rồi? Phân tích ra chưa?”
Hắc Thuần gật đầu: “Là Hắc Ban Lân, giai đoạn đầu trúng độc không có triệu chứng gì đặc biệt, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125477/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.