Nói thì nói như vậy, nhưng Công Tử Diễn cứ cảm thấy trong lòng hoảng loạn một cách khó hiểu. Hắn đưa tay đặt lên ngực mình, cảm nhận nhịp đập nóng bỏng hơn cả bình thường, trong lòng càng thấy kỳ lạ, liền nhìn về phía Hoa hộ pháp: “Nghĩa phụ đâu? Bao giờ nghĩa phụ về?”
“Lão gia đang trên đường về. Thiếu thành chủ có chuyện gì gấp ạ?”
Không biết tại sao, trong đầu Công Tử Diễn không ngừng vang lên câu nói khi nãy Ly Diên vô ý nói ra. Ba chữ “trẻ song sinh” dường như đã trở thành ma chú trong tim hắn, không gạt đi được. Nhưng từ khi hắn ra đời đến nay chưa từng nghe nói tới khả năng mình còn có huynh đệ tỷ muội khác nữa.
Nhưng nếu không có thì làm sao giải thích được một loạt những phản ứng không thể dùng quy tắc thông thường để phán xét này của hắn đây?
Hắn tin, lời nói đó của Ly Diên tuyệt đối không phải tùy tiện nói mà không có bất kỳ căn cứ gì. Nàng thân là người hành y, chắc chắn phải chịu trách nhiệm cho những lời mà mình nói ra.
“Vậy thì phái người đi đón, nhất định, nhất định phải nhanh chóng quay về. Ta có chuyện muốn hỏi ông ấy.”
Hắn không cha không mẹ, là nghĩa phụ nuôi lớn hắn. Lúc này, lời xác minh của ông ấy chắc chắn mới là điểm mấu chốt.
Hoa hộ pháp thấy chủ nhân nhà mình cũng có vẻ hồn vía lên mây như Ly Diên, trong lòng phán đoán, lẽ nào có liên quan đến lời Ly cô nương vừa nói sao?
“Còn không mau đi đi?” Dưới sự thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125430/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.