Công Tử Diễn nhìn thật sâu vào mắt của Ly Diên, “Rốt cuộc trong có tình huống như thế nào?”
Ly Diên ngước mắt nhìn về phía bầu trời chẳng biết lúc nào đã lộ ra ánh sáng, bỗng dưng trầm xuống: “Nơi này cũng không thật sự là nguồn gốc của độc, ta nghĩ, ngươi còn phải cẩn thận điều tra rõ một phen.”
Thấy Công Tử Diễn nhíu mày, Ly Diên nói tiếp: “Hồng Tà đã là chó cùng rứt giậu, thời gian của chúng ta không nhiều nữa.”
Công Tử Diễn nhìn bằng nửa con mắt, nhìn quét một vòng, bỗng nhiên híp mắt hỏi: “Trong Bất Dạ thành, cũng chỉ có chỗ này. Nếu như ngươi nói trong phạm vi trăm dặm, chỉ sợ rất khó tra ra trong thời gian ngắn.”
“Dù muốn điều tra, một khi chúng ta ở đây cùng hắn ta giằng co, thì không bảo đảm được hắn sẽ có át chủ bài khác hay không. Chúng ta không thể không phòng bị được.”
Công Tử Diễn nghe xong, cúi đầu trầm mặc một lát, ngẩng đầu hỏi: “Có thể có đường tắt gì không?”
Thật ra Ly Diên cũng muốn biết, nhưng nàng cũng không rõ, chỉ có thể xin Hắc Thuần giúp đỡ.
Hắc Thuần suy nghĩ một lát sau, nói với nàng: “Thi thể, nơi nguồn gốc của độc, tất nhiên sẽ có một lượng lớn xác chết. Cho dù bọn chúng muốn giấu mùi, chỉ sợ cũng không thể được. Mặt khác, còn cần có nơi có diện tích hoa lớn. Hoa không chỉ có thể che lấp một phần mùi, còn có thể trở thành vật dẫn của loại độc này. Mà hoa độc bọn chúng nuôi, tất nhiên không phải trồng mảnh nhỏ, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125416/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.