“Theo những gì ta biết, gần như Tứ Phương Thịnh Viện còn chưa cấm ai sau khi đêm xuống là không thể đi lại đúng không?”
“Không có, nhưng bổn vương đã gặp rồi.”
Giọng điệu của Vệ Giới nhàn nhạt, không nghe ra được cảm xúc.
“Nếu đã gặp rồi, tất nhiên phải tra cho rõ ràng chân tướng. Nếu không, các người thực sự cho rằng người phụ trách ta đây là đồ trang trí hay sao?”
Lúc này, Linh Dực gần như cảm thấy không còn gì để nói nữa rồi.
Người ta phụ trách an toàn của nơi này, hỏi mấy câu đúng là không có gì. Nhưng quan trọng là ở chỗ thân phận của Ly Diên đặc thù, lại còn có rất nhiều vướng mắc liên quan đến người đối diện này.
Vốn dĩ bọn họ cũng không có gì cần kiêng kị, nhưng sau khi suy đoán sau lưng Ly Diên có thể có quan hệ với tổ chức không bình thường thì bọn họ liền bắt đầu chú ý đến nàng nhiều hơn.
Đêm nay nàng ra ngoài, tất nhiên huynh đệ bọn họ biết, cho nên lúc này Linh Dực mới xuất hiện ở đây.
Cái gì cũng đã lường trước được hết rồi, điều duy nhất không nghĩ tới chính là Vệ Giới còn cương trực khó chơi hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.
Ly Diên vô cùng hối hận mình đã đem tới cho Linh gia trang phiền phức lớn như vậy. Chuyện đến nước này, chỉ có thể nghĩ cách cứu vớt thôi. Nàng ngay lập tức đã quỳ xuống trước mặt hai người.
“Xin Phượng vương điện hạ đừng nghi ngờ đại thiếu gia. Danh tiếng của Linh gia trang trên giang hồ tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125341/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.