Khuôn mặt tuấn tú của Thanh Thần cứng đờ vì lời này của hắn. Một lúc lâu sau, hắn mất tự nhiên quay mặt đi
Đúng vậy, thất ca còn có thể nói gì? Nói với hoàng đế huynh ấy mặc kệ? Hay là nói thân thể của mình không được, không có cách đảm nhiệm nhiệm vụ này?
Chỉ sợ tên hoàng đế vô lương tâm đang đợi huynh ấy làm vậy. Một khi hắn ta biết cơ thể của huynh ấy có chuyện, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu ý đồ xấu. Đến lúc đó mới thật sự là khó lòng phòng bị.
Vả lại nếu huynh ấy không nhận đạo ý chỉ này, vậy chính là công khai kháng chỉ. Hậu quả chắc chắn không phải là điều mà Chiến vương bây giờ có thể gánh được vào lúc này.
Nghĩ đến những hậu quả này, Thanh Thần chỉ cảm thấy toàn thân rét run, mỗi một tế bào đều điên cuồng kêu gào. Vì sao, vì sao lại như thế này? Bọn họ rõ ràng là huynh đệ, rõ ràng có thể chung sống hoà bình, thế nhưng là vì sao, nhất định phải đưa người khác vào chỗ chết?
Có lẽ biểu tình của Thanh Thần quá mức tuyệt vọng, ngay cả Vệ Giới từ trước đến nay máu lạnh cũng thấy có chút không đành lòng, nhìn hắn một cái rồi bình tĩnh nói: “Đây chính là sự bi ai khi sinh ra trong hoàng tộc. Từ giây phút chúng ta ra đời đã định sẵn cả đời này không thể sống an ổn. Thanh Thần, đây cũng là lý do tại sao ta để ngươi lấy thân phận hôm nay ở bên cạnh ta. Nếu có thể, ta thà ngươi không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125297/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.