Ầm ~~
Cơ thể cao lớn của người nào đó hoàn toàn căng cứng, chút lòng tự trọng cuối cùng cũng ầm ầm sụp đổ trước mặt Ly Diên.
Gương mặt tuấn tú của hắn đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn Ly Diên, trong con ngươi tĩnh mịch khó dò đang án loạn sát ý không thể nào kìm nén.
Cảnh này rơi vào mắt nữ tử nào đó thật sự đáng yêu hơn lúc hắn tản ra bá khí nhiều. Nhưng nàng không thể cười, bởi vì một khi bật cười thì sẽ không kìm được nữa.
Ly Diên không hề ý thức được lời nói của mình quá đáng cỡ nào, nàng lập tức nói tiếp: "Ngươi cứ yên tâm, ra khỏi cánh cửa này, chuyện gì nên nhớ, chuyện gì nên quên, lão thân rõ ràng hơn bất kỳ ai. Bây giờ ngươi yên tâm rồi chứ? Mau lên, nằm xuống. Thời gian của người quý giá, thời gian của lão thân cũng không nhiều. Đừng ai làm ảnh hưởng tới ai, ngươi nói có đúng không?"
Giờ phút này không còn từ gì có thể hình dung tâm trạng của Vệ Giới nữa. Thậm chí giờ phút này hắn bắt đầu xem thường bản thân, vậy mà cởi áo nới dây lưng trước mặt một người chưa biết là nam hay nữ. Nói ra, chỉ sợ Vệ Giới sẽ không ngóc đầu lên được nữa.
Chẳng biết qua bao lâu, cuối cùng Phượng vương điện hạ của chúng ta cũng khắc phục được chướng ngại tâm lý của mình. Sau khi Ly Diên quay lưng, hắn cắn răng cởi quần áo, nghe lời nằm lên nhuyễn tháp. Ly Diên không quay đầu lại, trực tiếp nói với hắn: "Dời bàn trà lên, ít nhiều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125292/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.