“Huynh nói gì? Ngụy vương trúng độc là kiệt tác của các huynh ư? Rốt cuộc các huynh muốn làm gì?”
Đầu sỏ gây họa hại nàng bị Ly Hồng Đào nhận ra vừa xuất hiện, Ly Diên liền nhảy dựng lên túm lấy cổ áo Thẩm Tứ, dọa cho hắn sợ đến mức lập tức lui về sau một bước: “Này này này, đã nói rồi đấy nhé, quân tử động khẩu không động thủ. Muội đừng như vậy, ta sẽ rất khó xử đấy.”
“Khó xử? Huynh khó xử cái quái gì? Người thật sự khó xử là tỷ tỷ ta mới đúng đây này. Nói, vì sao các ngươi lại muốn hạ độc Ngụy vương? Ta mới bao lâu không về mà các huynh đã bắt đầu làm loạn rồi hả?”
Thẩm Tứ nhìn nàng với vẻ lạ lùng: “Muội, muội với Ngụy vương là họ hàng sao? Kích động thế làm gì?”
Ly Diên lập tức lườm hắn một cái trắng mắt: “Kích động? Lão nương còn muốn đánh gãy chân của huynh đấy. Nói, rốt cuộc cái trò này của mấy người là ở đâu ra?”
Thấy Ly Diên không muốn giải thích, Thẩm Tứ thức thời giơ tay đầu hàng: “Chuyện này không thể trách bọn ta được. Ai kêu lão thất phu đó nhiều chuyện, lại đi nhét đứa con gái thứ tư dũng mãnh của lão ta cho lão tam. Tính tình của lão tam đâu phải muội không biết. Huynh ấy sớm đã chẳng có bất cứ tình cảm gì với cái nhà đó rồi, sao có thể vì cái nhà đó mà liên hôn với Ngụy vương? Để tránh tương lai gặp phải phiền phức lớn, còn không bằng bóp chết chủ ý đó của bọn họ từ trong trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125261/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.