Sau khi nghe Diệp Tuyền khuyên nhủ, mọi người liền xuống núi, lại quay về biệt thự. Nhưng vừa tới cổng biệt thự, tất cả đều kinh ngạc phát hiện, có mấy chiếc siêu xe xuất hiện.
Chiếc nào cũng sáng loáng, đường cong kim loại đẹp đẽ, hoàn mỹ, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, vừa nhìn liền biết là siêu xe sang chảnh. Tiêu Mai nhìn thấy, mắt cười cong cong thành hình trăng non, vô cùng vui vẻ: “Ông ngoại, anh trai cháu tới rồi.”
“Vũ Khải tới à?” Giáo sư Tưởng có chút bất ngờ, cũng hơi vui mừng, nhưng ngoài miệng vẫn cứ trách: “Tiêu Mai, đã bảo cháu đừng có gọi điện cho nó, sao lại không nghe lời chứ.”
“Cháu cũng bảo anh ấy đừng tới...” Tiêu Mai cười hì hì, nói: “Nhưng anh ấy không nghe, cháu cũng không còn cách nào khác.”
“Ai tới cơ?” Diệp Tuyền thuận miệng hỏi, cũng không chú ý lắm. Dù sao, anh cũng thỏa thuận xong với giáo sư Tưởng rồi, cho dù là ai tới cũng chẳng ảnh hưởng gì.
“Anh trai tôi...” Tiêu Mai nhăn nhăn mũi, đe dọa: “Anh liệu hồn, anh trai tôi rất thông minh, nếu anh dám lừa chúng tôi, cẩn thận anh ấy tính sổ với anh đấy.”
Diệp Tuyền nhún vai, nói: “Cô yên tâm, là một thầy phong thủy, trước nay coi trọng nhất là danh tiếng, không làm ăn vớ vẩn. Nếu danh tiếng bị hủy hoại thì coi như thất nghiệp, không thể sống trong giới này được nữa. Tôi mở cửa hàng công khai, không phải là thầy bói giang hồ, sao có thể vì nhất thời tham lợi mà tự đập bảng hiệu của mình chứ.”
“Mong là anh nói thật.” Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-phong-thuy-su/4277350/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.