Bị Trương Đại thúc giục, Nhất Thiện liền nhìn sang Diệp Tuyền: "Anh nói hay là em nói?"
"Em nói đi." Diệp Tuyền nói: "Anh cảm thấy em còn biết rõ hơn anh. Dù sao, anh cũng mới đến Hàng Châu, chỉ hiểu được bố cục trong Kim Ngọc Đường mà thôi, còn những tiền căn hậu quả trong đó anh không hiểu cho lắm."
"Được..."
Nhất Thiện không từ chối nói thẳng: "Những điều mà em biết được cũng là do sự phụ đã nói cho em. Nói về chuyện này thì phải bắt đầu từ mười lăm năm trước, Kim Ngọc Đường khi đó vẫn còn là một nơi đất dữ."
"Sao cơ?" Trương Đại mở to hai mắt: "Đất dữ?"
"Đúng vậy, là đất dữ."
Nhất Thiện rủ rỉ: "Cửa hàng này khi ấy hễ người nào bước vào là người đó bị dính xui xẻo. Nếu không phải là hao tài phá sản thì cũng sẽ tai ương máu đổ, dù sao thì kiểu gì cũng thấy may mắn. Lâu dần, không chỉ cửa hàng đó lụn bại mà ngay cả con đường đó cũng vắng như chùa bà đanh, chứ không được sầm uất náo nhiệt như bây giờ đâu.”
"Mãi về sau, có một người đến mua lại cửa hàng."
Mắt Nhất Thiện hiện lên mấy phần bội phục: "Người đó có lẽ các anh cũng biết rõ, chính là đại sư phong thủy Thẩm Thanh Tùng. Ông ta trấn áp được những hung hiểm trong căn nhà, biến dữ hóa lành, đó chính là bước đầu tiên ông ta gầy dựng tên tuổi tại Hàng Châu."
"Cũng bắt đầu từ đó, tất cả những người trong nghề đều biết ông ta cao tay, có bản lĩnh thật sự. Cho nên, những nhà giàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-phong-thuy-su/4277324/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.