Đêm đen hanh khô, rất thích hợp cho việc trộm cắp, chuyện gian dâm, bắt người cướp của, bên ngoài Âm Nguyệt thành yên tĩnh, mấy bóng đen vội vã thoáng qua, không biết còn tưởng rằng làm chuyện ma quái.
Hai đạo thân ảnh ưu nhã đi ở phía trước, đoàn người lẳng lặng đi theo ở phía sau bọn họ, nhìn sắc trời tối đen, đều lắc đầu, bọn họ chỉ là rời đi, lại phải giống như là đi ăn trộm như vậy sao? Lại còn chọn khoảng thời gian này, không biết còn cho rằng bọn họ là kẻ trộm.
“Chủ nhân…”
“Xuỵt!”
“…” Lập tức mọi người đảo mắt, bất đắc dĩ thận trọng nhìn phía trước, đã không còn người có dáng người ưu nhã kia nữa.
“Khuynh nhi, chúng ta muốn rời đi, cần gì phải như vậy?” Nhìn khoảng cách càng ngày càng xa Âm Nguyệt thành, vẻ mặt Quân Mặc nghi hoặc, hôm nay nàng vừa rời đi không lâu, đột nhiên quay lại, còn nói cái gì mà đêm nay liền xuất phát, không muốn nói để cho bất cứ kẻ nào biết, đến bây giờ hắn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra.
“Đúng là không cần phải như vậy, nhưng mà vì sự yên ổn an tĩnh dọc đường đi sắp tới, vẫn là không còn biện pháp nào.” Trong bóng tối Quân Mộ Khuynh nhún nhún vai, dù sao đêm tối đối với Hàn Ngạo Thần mà nói, cũng không khác gì so với ban ngày, thậm chí còn dễ chịu hơn, nàng cũng không tin, người của ngũ đại gia tộc sẽ biết!
“Cái gì mà vì dọc đường này yên ổn an tĩnh?” Quân Mặc tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099303/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.