Edit: Zi
Quân Mộ Khuynh khóc không ra nước mắt nhìn thứ chui ra từ trong quả trứng, gánh nặng trong lòng cũng dần dần nhẹ bớt đi, không phải là được rồi, không phải là tốt rồi.
Có điều cái ngọn lửa vừa chui ra rốt cuộc là cái gì? Sao lại ở bên trong quả trứng?
Sau khi quả trứng vỡ tan, nguyên tố không gian cũng lớn hơn, ngọn lửa kia cứ lách tách ở chỗ mà trước kia hỏa nguyên tố ở, những nguyên tố khác cũng về chỗ của mình, Quân Mộ Khuynh đột nhiên cảm giác thân thể nhẹ bẫng, cơn đau nóng rực trước kia không còn nữa.
‘Ùng ùng…’ ngay lúc nàng vừa mới vui mừng vì không còn gì xảy ra nữa thì mây đen trên trời bắt đầu tụ tập, sau đó lại có tiếng của Hỏa Liêm.
“Ê hồ ly, ngươi nói chủ nhân ta ở đây, sao ta không thấy nàng đâu hết vậy?” Hỏa Liêm đang rống lão Lộc, trời sắp mưa rồi mà chủ nhân lại không thấy đâu, đã trễ hơn một ngày rồi, tên lão Lộc chết tiệt này cứ cố tình kéo dài thời gian, tới ngày thứ tư mới chịu đi.
Lão Lộc ngây ngốc nhìn chỗ Quân Mộ Khuynh vẫn ở lúc hắn rời đi, vương rõ ràng đã ở đây mà… “Lúc ta rời đi, vương ở đây, cái hộp gỗ nhỏ vẫn còn ở đây này, chắc vương đang ở gần đây thôi.” Vương, ngài nhất định không được xảy ra chuyện.
“Ngươi có thấy chủ nhân ta ở đây không hả? Ngươi nói là ở đây, ta tìm nãy giờ thiệt lâu mà có thấy đâu.” Hỏa Liêm lại rống lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099011/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.