Vật thể không xác định phát ra ánh sáng trắng chói loá, nhanh chóng hút bớt đi linh khí xung quanh, không khí dần trở lại bình thường, chuyển động chậm rãi về phía Dung Mị.
Dung Mị vẫn nhắm mắt, nhưng vẫn cảm nhận được linh khí đang tiến vào cơ thể. Bảy dòng khí bảy màu tuần hoàn khắp cơ thể, lắp đầy kinh mạch của nàng, sau đó toàn bộ tụ lại ở đan điền, không ngừng áp súc.
Dung Mị cũng không biết đã qua bao lâu, cuối cùng một lần hấp thu, nàng mở bừng mắt!
Thành công! Luyện khí cảnh!
Nếu để người khác biết được phế vật trong miệng bọn họ chỉ dùng 1 tháng là đã có thể từ không có gì tiến cấp Luyện khí, e là sẽ hộc máu mắng to yêu nghiệt!! Phải biết là thế giới này đâu phải ai cũng có thể tu luyện, hơn nữa dù có tu luyện thì cũng tốn 5 năm 10 năm, ai lại dùng có 1 tháng a?!
Đừng nói bọn họ, ngay cả Dung Mị chính mình cũng có chút ngoài dự đoán. Kiếp trước nàng mất tận 3 tháng mới Luyện khí nha, thân thể này xem ra còn ghê gớm hơn nữa!
(Quần chúng:.... 3 tháng!? Còn dùng từ "tận"!? Có còn để người khác sống không?)
Hơn nữa nàng còn chú ý đến, linh khí mà mình hấp thu quá nhiều! Gần gấp rưỡi lúc trước! Nhưng đan điền nàng không có khả năng chứa nổi a, vậy mớ linh khí đó...đi đâu?
Dung Mị nhíu mày, nàng vẫn chưa hiểu hết về thân thể này, mong là sẽ không có tai hoạ ngầm. Thế là nàng cẩn thận thăm dò kiểm tra lại trong cơ thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963520/chuong-38.html