Dung Mị lười biếng vươn vai, cứ để bọn họ tự chơi với nhau đi thôi, nàng còn phải chạy nhanh tu luyện thì hơn.
Tiểu Mạch bước tới bên Dung Mị, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn nàng. Tiểu thư nhà nàng thật quá lợi hại! Không cần động thủ đã có thể giải quyết được đám người kia rồi.
Trái lại với nàng hoàn toàn vô dụng, chả giúp ích gì cho tiểu thư cả. Nghĩ vậy, Tiểu Mạch buồn bã rũ đầu nhỏ.
Dung Mị sao có thể không biết nàng nghĩ gì, "Tiểu Mạch, bên cạnh ta không cần người vô dụng."
Tiểu Mạch giật mình ngẩng đầu, nước mắt rưng rưng, tiểu thư chẳng lẽ định đuổi nàng đi sao?
Chưa đợi nàng hỏi, Dung Mị đã tiếp lời:"Cho nên ngươi phải trở nên mạnh hơn mới có thể tiếp tục đi theo ta." Con đường nàng chọn vô cùng khó khăn và gian nan, muốn đi theo nàng, nếu không thể kiên trì thì chỉ có vạn kiếp bất phục mà thôi! Cho nên, nàng không hề bắt buộc, tùy Tiểu Mạch lựa chọn.
Tiểu Mạch quỳ xuống dập đầu, "Tiểu thư, xin ngươi hãy giúp ta trở nên mạnh hơn, ta muốn được mãi mãi đi theo ngươi!"
Qua chuyện ngày hôm nay, nàng đã ý thức sâu sắc tầm quan trọng của thực lực. Hơn nữa đã quyết tâm đi theo tiểu thư, cho nên nàng muốn tu luyện. Không hiểu vì sao, nàng cảm thấy tiểu thư nhất định có cách! Dù cho mọi người đều phán các nàng là phế vật, nhưng nàng tin tiểu thư có thể cho nàng thực lực, cho nàng cuộc sống đúng nghĩa!
Dung Mị vừa lòng gật đầu, đỡ Tiểu Mạch dậy, "Được, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963519/chuong-37.html