Theo đề nghị vô lương tâm của Cơ Mộc Ly, mấy người nghỉ ngơi đủ một ngày một đêm ở dưới đáy vực vạn trượng.
Đông Phương Lăng nhìn lướt qua nữ nhân ngủ say sưa trong lòng Cơ Mộc Ly, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Trên đời này lại có thể có nữ nhân có thể ngủ giống như thế này!
Đợi cho đến khi Thủy Y Họa rốt cục tỉnh, câu đầu tiên khi nhìn thấy Cơ Mộc Ly lại có thể là: “Cơ Mộc Ly, ta đói bụng.” Thuận tiện lười biếng ngáp một cái.
Nhìn một chút khẩu khí kia, quả thật chẳng khác nào chủ nợ đang đòi nợ. Mấu chốt là gia nhà bọn họ lại còn cười híp mắt lên tiếng: “Y Họa nàng ngủ tiếp một lát, ta sẽ để Thập Nhất chuẩn bị những món ăn dân dã mang đến, chờ nướng xong ta lại đánh thức nàng.”
Thủy Y Họa thật đúng là lại nhắm mắt đi ngủ, đem đầu cọ vài cái vào trước ngực Cơ Mộc Ly, hình như là đang tìm một vị trí thoải mái nhất.
Không đợi Cơ Mộc Ly phân phó, Kiếm Thập Nhất đã thức thời đi tìm món ăn thôn quê, Đông Phương Lăng phủi phủi đất trên người, cũng vội vàng đi theo. Để cho hắn nhìn hai vợ chồng chán ngán này, còn không bằng đi theo Kiếm Thập Nhất ra ngoài đi bộ đấy.
“Lăng, giúp ta nhìn xem, nơi này có rắn độc hay không ?” đôi mắt Kiếm Thập Nhất nhìn mọi nơi có chút băn khoăn.
Đông Phương Lăng nghi ngờ nhìn hắn, “Ngươi tìm rắn làm gì? Gia không phải bảo chúng ta chuẩn bị món ăn thôn quê mang trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634190/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.