Một đêm qua đi, sắc trời từ từ sáng, mọi người nhìn thấy phong cảnh trước mắt, mặt lộ vẻ khiếp sợ."Thật không thể tưởng tượng nổi, cảnh sắc nơi này thật là đẹp". Bởi vì Thủy Y Họa giật mình, mà đôi mắt hơi hơi trợn to, bên trong trở nên vô cùng linh động.
Những đóa hoa đủ mọi màu sắc bao quanh thành hình tròn, các loại bướm đầy màu sắc nhảy múa tung bay, mùi hương bay tới trước mặt, nồng đậm mà không gay mũi . Trên không trung chim muông màu đỏ, màu xanh dương kì lạ bay qua, còn cách mặt đất rất thấp . Bọn nó bay lướt qua trên đám thực vật , những cánh hoa phân tán bốn phía , rơi xuống trên mặt đất, trận gió thổi qua liền cất cánh bay lên không trung, mô tả hình dạng của gió.
"Đây là Vạn Xà Bách Hoa cốc?" Cơ Mộc Ly không có giật mình giống mấy người , chỉ hơi hơi, thần sắc rất nhanh liền khôi phục lại sự trấn tĩnh.
Đông Phương Lăng sợ hãi nói: " Vạn Xà Bách Hoa cốc này thật sự là một tiên cảnh."
"Đừng thả lỏng cảnh giác, những thứ càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm." Cơ Mộc Ly trầm giọng nhắc nhở.
Mấy người thu hồi ánh mắt xem xét phong cảnh, quay đầu nhìn hắn.
"Gia, kế tiếp cần phải đi sâu vào trong kia?" Kiếm Thập Nhất hỏi.
Lông mày Cơ Mộc Ly miễn cưỡng nhướn lên, "Nếu không muốn đi, các ngươi có thể ở lại nơi này tiếp tục ngắm phong cảnh."
Kiếm Thập Nhất: ". . . . . ."
Lần này, Đông Phương Lăng ở phía trước mở đường, tuy rằng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634188/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.