Kiều Đàm gào lên, bước đến muốn xé miệng hắn, lại bị A Ngũ một cước đạp bay ngược lại phía sau, ngã đè lên nha hoàn của nàng ta.
Nam Thiên Sang bị bộ dạng hung tợn của Kiều Đàm dọa, mím môi lại không nói thêm lời nào nữa.
"Khụ khụ khụ... Đồ đáng chết!" Kiều Đàm ôm bụng đau đớn nhưng vẫn không quên lời nói độc địa.
Tiểu nhị của tiệm muốn tiến lên đỡ nàng ta dậy lại bị gương mặt vặn vẹo của ả làm cho sợ hãi, chỉ dám đứng gần luống cuống tay chân không biết nên tiến hay lùi.
Mọi người xung quanh cũng tập trung đứng lại hóng hớt, chỉ trỏ xì xào to nhỏ, ánh mắt nhìn nàng ta giống như một rối gỗ.
Nha hoàn bị chủ tử đè nặng cũng không dám ho he gì, chỉ âm thầm chịu đựng không nói ra.
Tâm trạng của tiểu thư lúc này vô cùng tệ, nếu nàng ta nói một chữ nào khiến tiểu thư phật ý, nhẹ thì bán lại chợ nô lệ, nặng thì mất luôn cái mạng hèn!
Chờ Kiều Đàm đứng được dậy, nha hoàn kia mới lật đật bò lên. Quản sự của cửa tiệm nghe thấy ồn ào cũng chạy đến, nhìn thấy là mâu thuẫn cá nhân của khách hàng bèn khuyên giải.
"Kiều đại tiểu thư, cửa tiệm của chúng ta rất nhỏ, không chịu nổi sự xung đột của quý vị, hay là tiểu thư..."
Ý muốn đuổi khéo, sợ nàng ta phá hủy nơi này sao?
"Hừ!" Kiều Đàm âm u liếc nhìn quản sự một cái, sau đó phất tay bước ra khỏi cửa tiệm. Trong đầu suy nghĩ muốn nhanh chóng trở về nhà, tìm cha đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371642/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.