"Rất tốt! Ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ thoải mái! Không ai dám bắt nạt đệ đệ của nàng đâu! Nàng muốn gặp hắn thì sau khi ngắm mặt trời mọc về, chúng ta liền đến thăm hắn!"
Hàn Băng im lặng một lúc sau cùng mới gật đầu. Tư Đồ Vũ Thiên thấy nàng hòa hợp với hắn như vậy thì vô cùng vui vẻ, tiếp tục gắp thức ăn cho nàng.
Ăn xong bữa sáng, Tư Đồ Vũ Thiên lại đưa cho nàng một bộ y phục khác, yêu cầu nàng thay vào. Sau khi Hàn Băng thay xong, hắn lại khoác lên người nàng một kiện áo choàng thật dày rồi mới dẫn nàng theo hướng cửa đá mà đi.
Cửa đá mở ra, chính là một hành lang dài rộng lớn, hai bên tường có treo những ngọn đuốc làm sáng, đặc biệt là không một bóng người!
Tư Đồ Vũ Thiên rất tự nhiên mà nắm tay nàng, khóe môi chứa nụ cười mỉm khó nhận ra, chậm rãi tiến về phía trước.
Hàn Băng thử dùng sức rút tay lại nhưng không được, đành phải cam chịu để mặc hắn dẫn nàng đi. Nhìn qua thật sự giống như phụ huynh dắt gia quyến đi dạo vậy!
Bị suy nghĩ này làm cho giật mình, Hàn Băng chợt nhớ ra một điều, ngoại trừ tên của hắn, mọi thứ còn lại về hắn nàng đều không biết!
"Ngươi... năm nay bao nhiêu?" Hàn Băng nhỏ giọng hỏi.
Giữa không gian im ắng yên tĩnh như này, giọng nói của nàng lại phá lệ rõ ràng. Tư Đồ Vũ Thiên quay lại nhìn nàng bất ngờ, sau đó dừng lại cúi người xuống kéo gần khoảng cách với nàng.
"Nàng đoán xem ta bao nhiêu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371586/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.