Mùi máu tanh nồng cùng mùi đất ẩm ướt hòa quyện lại với nhau, tạo nên một chất mùi riêng biệt đáng sợ, Hàn Băng nhíu mày lại cố gắng ghìm dây cương.
Nam Thiên Sang theo sau một đoạn rất xa, nhắm chặt mắt lại nằm rạp xuống lưng lừa nhỏ, để mặc nó chở hắn qua đoạn đường kinh khủng này.
Phía trước bỗng nhiên có một linh thú chống người ngồi dậy, hai mắt đầy tơ máu cùng giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó liền phát động tấn công, ma trảo trực tiếp hướng về phía nàng.
"Gàooooo!"
Tuấn mã giống như không biết sợ hãi, chỉ biết gục đầu chạy về phía trước, không vì bất cứ lí do gì mà dừng lại.
Hàn Băng quay đầu về phía sau nhìn Nam Thiên Sang lại nhìn linh thú trước mắt, nhanh chóng từ trữ nạp giới lấy ra một thanh kiếm, truyền nội lực vào kiếm rồi một đường vung ra.
Kiếm khí xé gió mà lao đến, một chiêu liền cắt ngay đầu của linh thú đó xuống. Linh thú mất đi ý thức, chậm chạm đổ rạp xuống, máu lại bắt đầu chảy ra.
Hàn Băng tra kiếm vào vỏ, cả người nghiêng về phía trước giữ thăng bằng, lại quay về phía sau nhìn cậu nhóc kia, sau đó lại nhìn về phía vật nhỏ im lặng nằm trên đầu ngựa.
Một phát túm lấy cục bông trắng đó, Hàn Băng nhíu mày gằn giọng.
"Mau cho ngựa dừng lại, nếu không ta sẽ không đem theo ngươi nữa."
Dường như vật nhỏ kia biết nàng nói thật, tuấn mã bên dưới tốc độ cũng chậm lại nhưng không có ý định sẽ dừng hẳn.
Nam Thiên Sang phía sau rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371576/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.