"Hà Vũ, ta hận ngươi! Đồ độc ác táng tận lương tâm, đồ không có tình người, ngươi sẽ chết không được tử tế!"
"Chết vì ta là vinh quang của các ngươi, đợi khi ta giàu có, ta sẽ đốt cho các ngươi nhiều vàng mã một chút, ha ha ha!" Hà Vũ dừng trên một mỏm đá vuông vắn, quay lại nhìn những đồng đội của hắn bên dưới, vẻ mặt độc ác đầy tự phụ, sau khi nói hết câu liền xoay người tiếp tục dùng khinh công mà leo lên.
Những loại người như vậy trên thế gian này thật sự không thiếu, chỉ tiếc rằng bọn họ là đi theo sai người mà thôi!
Những người kia mặc dù tức giận nhưng vẫn nhẫn nhịn lại, xoay người giơ cao vũ khí trong tay, mang theo uất ức cùng tức giận mà chiến đấu với linh thú.
Những kẻ mạo hiểm khác nhìn thấy cảnh đó cũng có phần nào đó lo sợ và lạnh tâm, nhìn về phía lão đại của mình, trong lòng thầm cân nhắc, liệu lão đại của họ sẽ làm như vậy chứ?!
"Huynh đệ chúng ta, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, sẽ không có việc ai bỏ mặc ai!"
"Phải, không ai bỏ ai! Cùng tiến cùng lùi!"
Một vài người đang chiến đấu hét to lên, lại điên cuồng lao vào giữa trận đánh, chủ động tấn công linh thú.
Sau câu nói đó, tất cả đều lấy lại tinh thần, giống như được bơm máu gà, vô cùng hăng hái mà chém giết.
Hà Vũ chẳng mấy chốc đã phi lên hang động một cách thuận lợi, từ trên cao nhìn xuống đám người vẫn đang liều mạng chiến đấu bên dưới.
"Hừ, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371575/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.