"Lão nô không dám! Công tử cứ gọi lão nô là Diêu quản gia là được rồi ạ!" Diêu quản gia kính cẩn cúi người, sau khi không còn việc gì liền đi ra ngoài phân phó người dưới làm việc.
Hàn Băng bước vào phòng, thoáng nhìn qua một lượt. Phòng sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp, mọi thứ bày biện rất mới mẻ, dường như mới được mua về.
Trên tường treo rất nhiều tranh chữ cùng tranh thủy mặc giúp căn phòng càng thêm phong nhã lịch sự. Bên phải là buồng ngủ, bên trái là phòng tắm, mọi thứ được sắp xếp không khác bao nhiêu với căn phòng khi nàng ở cùng nhóm người Triệu Sơn.
Ngồi xuống bàn trà giữa phòng, Hàn Băng lấy từ trữ nạp giới ra bộ ngân châm dùng để châm cứu, thong thả lau từng cây một.
Một khắc sau, Diêu quản gia mang đến một xấp giấy mỏng.
"Công tử, đây là thông tin của mười tiểu hài tử đầy đủ nhất, đã được ghi chép kỹ càng, mời công tử xem qua."
Hàn Băng tiếp nhận xấp giấy đó, nhanh chóng đọc từng tờ một. Sau khi đọc xong, Hàn Băng liền nhờ Diêu quản gia mang cho mình giấy và mực, tiếp đó mang mười đứa trẻ được kê khai trên giấy đến chỗ nàng. Nàng cần bắt tay chữa trị càng nhanh càng tốt.
Trong mười đứa trẻ này, có sáu đứa trẻ là "sản phẩm thành công" của rạp xiếc. Tiểu hầu, người thân to đầu nhỏ, người đầu to, người chân dài...
Những đứa trẻ đứng trước mặt Hàn Băng, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi và hoang mang. Chúng đứng sát vào nhau, không dám gây ra động tĩnh gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371542/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.