Xem ra, hắn tìm đúng người rồi. Băng Phong này đây sau khi nghe xong cũng không nói không biết chữa bệnh mà chỉ từ chối!
Hoàng Tiêu Dương chậm rãi xoay người rời đi, trong đầu liên tục suy nghĩ những biện pháp khác nhau để có thể thuyết phục thiên tài kia giúp mình.
Hàn Băng cảm nhận được hắn rời đi liền mặc lại quần áo chỉnh tề đầy đủ. May thay cơ thể này chưa phát triển hết nên cũng không nhìn ra điều gì.
Lại nhìn ba cây ngân châm trên mặt bàn, Hàn Băng tiến tới cầm lên.
Ngân châm vẫn bóng loáng như cũ, tinh xảo và nguy hiểm. Dưới ánh nến càng thêm lung linh mờ ảo, cảm giác gần như vô hình.
Trong đầu nàng bỗng hiện lên ánh mắt buồn bã của tiểu hầu tối đó, xen lẫn với cảnh tượng Tô Ngữ Âm phẫu thuật cơ thể tiểu oa kia.
Những hình ảnh chồng chéo lên nhau khiến nàng khẽ nhăn mày lại, ổn định suy nghĩ.
Bỏ đi! Những chuyện đó không liên quan tới nàng!
Hàn Băng thu lại ngân châm vào trữ nạp giới, thổi tắt nến rồi lên giường nằm ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, Hàn Băng đang say giấc trên giường bị Chu Hồng đến gọi dậy.
Chu Hồng là một nam tử hơi béo, mặt mày lúc nào cũng tươi cười.
"Tiểu đệ, Triệu ca bảo ta gọi đệ đến đại sảnh có chuyện cần nói. Nhưng mà huynh ấy bảo đệ cứ từ từ mà đến, không cần vội!"
Hàn Băng nhìn mặt bánh bao trước mắt đang cười, hai mắt híp lại, sắp không thấy cả mặt trời ở đâu, gật đầu.
"Đệ biết rồi, huynh hãy nói với Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371541/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.