"Ngon lắm." Cảm nhận vị ngọt hòa quyện cùng chút tê cay của thịt linh thú, mùi thì là cùng hoa tiêu thơm ngát đã át đi mùi hôi của linh dương, kích thích vị giác và dạ dày liên tục kêu réo, Tư Đồ Vũ Thiên ăn một miếng xong liền đưa đến bên miệng Hàn Băng. "Băng Nhi cũng ăn một miếng đi."
"Có hợp khẩu vị không?" Hàn Băng cắn một miếng nhỏ dò hỏi.
"Rất ngon, vi phu chưa từng ăn món nào ngon như vậy." Còn rất ngọt nữa, ngọt đến tim hắn toàn là vị của đường mật.
Nhận được câu trả lời mình thích nhất, Hàn Băng kéo môi cười tiếp tục lật thịt trên đống lửa, hai người huynh một miếng nàng một ngụm ăn đến vô cùng vui vẻ. Hàn Băng sau khi ăn no bảy phần liền lắc đầu không muốn ăn nữa, Tư Đồ Vũ Thiên nhìn đống thịt sơn dương còn khá nhiều trên đống lửa liền tiếp nhận tự mình nướng, sau khi nướng xong đều đặt trong ống trúc của Hàn Băng rồi để vào trong trữ nạp giới, sáng mai có thể tiếp tục ăn.
"Để ngày mai ta bắt một con gà lớn, làm cho huynh một bữa gà ăn mày, được không?" Hàn Băng dựa vào trong lòng ngực Tư Đồ Vũ Thiên ngắm nhìn trời sao hỏi ý kiến.
"Được, vậy ta sẽ đi bắt gà cho nàng làm."
"Ừm."
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ngày thứ hai của cuộc thi, Hàn Băng cùng Tư Đồ Vũ Thiên di chuyển đến được rìa ngoài của vùng trung tâm. Nơi này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271298/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.