"Cũng không phải điều gì rất quan trọng đâu." Hàn Băng mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu. "Không phải sắp tới ở Kính Nguyệt hồ có mở lễ hội sao? Phiền hai vị đại ca nếu hôm đó có đi thì đưa theo tiểu tử này theo vui chơi."
"Chuyện này thì đơn giản thôi, hôm qua ta cũng vừa nhận được thư mời của hoàng cung, ngày tổ chức chắc chắn sẽ mang Tiểu Sang đi theo." Quốc Lôi gật đầu sảng khoái đồng ý.
"Ca ca, người không đi sao?" Nam Thiên Sang nghe nàng nói chỉ mang cậu đi liền nhìn nàng thắc mắc.
"Không, ta là người của Ngạo Hùng quốc, Kính Nguyệt hồ này ta đi đã chán rồi, đệ đi xem cảnh đẹp ở nơi này đi." Hàn Băng mỉm cười nói dối không chớp mắt.
Nhất Tông nhìn nàng im lặng không nói gì.
Quá khứ của vị đại tiểu thư Tể tướng phủ quá truyền kỳ, cho dù bao nhiêu năm trôi qua đi chăng nữa thì vẫn luôn có người đem ra bàn tán, lấy đó làm trò tiêu khiển lúc trà chiều, thậm chí một số người còn viết thành sách mang đi kể trong dân gian.
Bọn họ đã cư ngụ ở Ngạo Hùng quốc hơn hai năm, những chuyện nên nghe và không nên nghe đều biết được không ít!
Một hài tử cha không thương nương không còn như nàng, đến ngay cả cửa sau Tể tướng phủ còn không thể bước ra nói gì đến việc tham gia các lễ hội lớn ở Kính Nguyệt hồ đây?!
Quốc Lôi cảm thấy quá khứ của tiểu đệ kết nghĩa với bọn họ thật sự đáng thương, trong lòng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271202/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.