Cả hai không nên tiếng âm thầm đồng nhất mà dọn dẹp thật sạch sẽ ngôi mộ, Hàn Băng lấy ra khăn tay sạch sẽ, đổ nước uống mang theo ra làm ướt khăn, từng ly từng tý lau lau mặt đá khắc tên.
Bên trên bia mộ khắc chữ rõ nét, ghi lại tên của chủ nhân ngôi mộ.
Hiên Ly Ánh, phu quân Hàn Hải Nguyên đề bút.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ mộ phần, Hàn Băng trải một lớp vải trắng sạch xuống đất, bày biện đồ đạc cúng viếng lên trên, sau đó quỳ ở một bên tĩnh lặng nhìn chằm chằm bia mộ.
Đây là mẫu thân nguyên chủ, cũng có thể coi là mẹ của nàng.
Lần đầu tiên đến nơi này Hàn Băng thật sự không biết nên làm gì, nên có cảm xúc gì và nên nói gì.
Nàng có thể cảm nhận sự ấm áp của tình thân qua bức thư năm đó mẫu thân nguyên chủ để lại.
Cho đến hiện tại, Hàn Băng cũng chưa đốt di thư theo lời căn dặn bên trong, ngược lại còn đem bức thư ra đọc rất nhiều lần, thậm chí còn tìm một rương gỗ kín đáo, sau đó cẩn thận gấp gọn di thư rồi cất vào trong trữ nạp giới, rất để tâm mà bảo vệ nó.
Nàng thật sự rất luyến tiếc! Giá như nàng có thể đến nơi này sớm thật sớm, có lẽ sẽ gặp được mẫu thân Hiên Ly Ánh và bảo vệ nàng ấy thật tốt, cũng sẽ cảm nhận được tình thân ấm áp nồng nhiệt là như thế nào!
Tư Đồ Vũ Thiên theo Hàn Băng quỳ xuống ngay bên cạnh, không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271198/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.